Nếu là chuyện bình thường, Giang Nghĩa sẽ mặc kệ, nhưng mà Tân Tử Dân bị bắt cóc rồi, chuyện lần này vô cùng nghiêm trọng.
Dù sao thì y thuật của Giang Nghĩa đều là do Tân Tử Dân truyền dạy, Tân Tử Dân là thầy của Giang Nghĩa!
Một ngày làm thầy, cả đời làm cha.
Về tình về lý, việc Tân Tử Dân bị bắt cóc, Giang Nghĩa đều phải đi cứu.
Đinh Thu Huyền cũng nhận ra tính chất nghiêm trọng của sự việc, gạt đi tính tình nhỏ nhen của mình, nhanh chóng thúc giục: “Chuyện khá nghiêm trọng đấy, Giang Nghĩa, anh mau đi xem thử đi, cẩn thận trên hết.”
Về điểm này cô rất tốt.
Cho dù trước đó có giận dỗi, ghen tuông thế nào đi chăng nữa, một khi gặp phải chuyện quan trọng, Đinh Thu Huyền sẽ trở nên vô cùng nghiêm túc, tuyệt đối không cản trở Giang Nghĩa.
Giang Nghĩa hôn lên trán Đinh Thu Huyền, mặc áo khoác và bước ra ngoài.
“Giang Nghĩa!”
“Hửm?”
Đinh Thu Huyền khẽ cắn môi, ngàn chữ hội tụ thành hai chữ: “Cẩn thận!”
“Anh biết.”
Ra khỏi nhà, chiếc xe phóng như bay trên đường.
Trong khoảng thời gian ngắn, Giang Nghĩa đã đến y quán Nhân Trị, vừa xuống xe đã thấy Tân Uẩn vội vàng đi tới.
Hai người gặp nhau.
Tân Uẩn đưa Giang Nghĩa vào trong nhà, rồi đóng cửa ra vào và cửa sổ.
“Rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Vô duyên vô cớ sao ông Tân lại bị bắt cóc?”
Tân Uẩn đưa cho Giang Nghĩa bức thư do bọn bắt cóc gửi.
“Trước đây tôi có nói qua với anh rằng ba tôi sẽ rời khỏi Giang Nam một thời gian, để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tu-la/310098/chuong-468.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.