Chương trước
Chương sau
Điều này cho thấy ngay từ đầu, ông cụ đã không muốn để cho Đinh Thu Huyền hoàn thành nhiệm vụ.
Chuyến đi này của Đinh Thu Huyền, cho dù cô có thể sống mà quay về thì cô cũng không thể hoàn thành nhiệm vụ.
Thực ra tiền của ông cụ đưa cũng có vấn đề, bình thường nếu dùng số tiền đó đi mua thép thì cũng chỉ có thể mua được hai phần ba số thép, cũng không thể hoàn thành nhiệm vụ được.
Nói cách khác, cho dù là đối tượng mà cô đến mua thép, hay là hàng tồn kho, hay thậm chí là tiền thanh toán cũng đều có vấn đề.
Bất kì cái nào cũng đủ để mất mạng, huống chi ba vấn đề tồn tại cùng một lúc?
Có lẽ, trên lý thuyết hoàn toàn không thể có khả năng hoàn thành được nhiệm vụ.
Nếu không có Giang Nghĩa, kết cục của Đinh Thu Huyền lần này sẽ vô cùng thê thảm, dù có thể sống trở về sau chuyến đi này thì cô cũng sẽ phải chịu sự trừng phạt rất lớn vì không hoàn thành được nhiệm vụ.
Thủ đoạn này của ông cụ quả thật quá tàn nhẫn.
Sao có thể làm như vậy với cả cháu gái ruột của mình chứ?
Đinh Thu Huyền lương thiện chứ không phải ngốc, sau khi nghe Giang Nghĩa phân tích kĩ vấn đề, cô cũng hiểu được mức độ nghiêm trọng của sự việc.
E rằng lần này ông cụ thật sự muốn lấy mạng của cô!
"Ông nội?!"
Đôi mắt của Đinh Thu Huyền tràn đầy sự tức giận.
...
Nhà họ Đinh, tòa nhà văn phòng, văn phòng chủ tịch.
Đinh Trung điềm tĩnh ngồi trên ghế với nụ cười trên môi.
Hôm nay đã là ngày thứ hai, vẫn không có tin tức gì của Đinh Thu Huyền, có vẻ như lành ít dữ nhiều rồi.
Ông ta không tự mình ra tay, dùng chiêu “mượn dao giết người” xử lý Đinh Thu Huyền, điều này khiến ông ta cảm thấy vô cùng thoải mái.
Lúc này, Đinh Phong Thành và Đinh Hoàng Liễu xông vào.
Đinh Trung tỏ vẻ không vui nói: "Làm gì mà vội vàng như vậy?"
Đinh Phong Thành vội nói: "Ông ơi, cháu vừa nhận được thông báo Thu Huyền đang trên đường trở về!"
"Cái gì?"
Đinh Trung sờ sờ râu: "Sao nó có thể thoát khỏi tay Thiêu Hồ Tử chứ? Không có lý nào lại như vậy được."
Đinh Hoàng Liễu lên tiếng: "Có lẽ vì gu của Thiêu Hồ Tử không phải là Thu Huyền đấy!”
Đinh Trung thở dài một hơi.
Không loại bỏ được Đinh Thu Huyền theo đúng kế hoạch ban đầu khiến ông ta có chút không vui.
Có điều...
Ngay sau đó ông ta liền nở nụ cười: "Nó có thể quay về thì sao chứ? Ta đoán nó chạy trốn về mà thôi, nhiệm vụ mà ta yêu cầu nó hoàn thành chắc chắn không thể hoàn thành."
"Không đủ hàng, không đủ tiền, nó lấy cái gì để hoàn thành nhiệm vụ chứ?"
"Đợi đến lúc nó về, hừ, xem ta dạy dỗ nó như thế nào! Ta phải bắt nó giao hết 10% cổ phần của nhà họ Đinh ra, sau đó đuổi nó ra khỏi nhà họ Đinh."
Đinh Phong Thành và Đinh Hoàng Liễu nhìn nhau cười.
Đinh Thu Huyền, cô có thể quay về thì sao? Cũng chẳng khác nào nhảy từ một hố lửa này sang một hố lửa khác cả.
Ai bảo cô suốt ngày cứ đi cùng với Giang Nghĩa, không chừa cho ông cụ một chút thể diện nào?
Đáng đời!
Hai mươi phút sau, hai người Đinh Thu Huyền và Giang Nghĩa đã về đến nơi.
Đinh Trung đứng dậy vung tay áo: “Đi, đi hỏi tội thôi!”
"Đi!!"
Đinh Phong Thành và Đinh Hoàng Liễu theo sau Đinh Trung đi xuống cầu thang để gặp Đinh Thu Huyền.
Vừa ra khỏi cổng, bọn họ nhìn thấy một chiếc Ferrari đậu cách đó không xa, hai người một nam một nữ đứng bên cạnh là Giang Nghĩa và Đinh Thu Huyền.
Trong mắt Đinh Trung tràn đầy vẻ khinh thường.
Ở phía bên kia, Đinh Thu Huyền cũng không tỏ ra vui vẻ gì, sau khi biết được bộ mặt thật của Đinh Trung, cô hận ông nội mình đến tận xương tuỷ.
Một gia đình vốn dĩ rất thương yêu nhau đã hoàn toàn trở mặt với nhau sau nhiệm vụ ở Long Dương Viên!
"Thu Huyền, con về rồi đấy à?!"
"Vâng, ông nội!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.