Người được gọi đến hai lần liên tiếp đều vô ích, điều này khiến Thiêu Hồ Tử tức điên người.
Thiêu Hồ Tử ở Long Dương Viên nhiều năm như vậy, chưa bao giờ ông ta cảm thấy bẽ mặt như hôm nay!
Giang Nghĩa lắc đầu cười gượng, nói với Giả Chiến: “Ông hiểu lầm rồi, tôi đến đây để mua thép, không phải vì nhắm vào ông mà cất công chạy tới tận đây."
Nghe vậy, Giả Chiến lúc này mới thờ phào nhẹ nhõm.
Giang Nghĩa nói tiếp: "Có điều… đại ca Giả à, Thiêu Hồ Tử muốn ông giúp ông ta dạy dỗ tôi một trận, ông định dạy dỗ như thế nào đây?"
Dạy dỗ Giang Nghĩa?
Cho dù có cho Giả Chiến ăn gan hùm, uống mật gấu, thậm chí cho ông ta một trăm lá gan thì ông ta cũng không dám làm như vậy.
Giả Chiến xua tay lia lịa: "Giang đại hiệp, ngài đừng có trêu tôi như vậy chứ, tôi làm sao mà có gan làm chuyện đó."
Giả Chiến đứng dậy, nói với đám đàn em của mình: "Các anh em, cùng với tôi dạy dỗ tên Thiêu Hồ Tử một bài học, giúp Giang đại hiệp trút giận!"
"Vâng!!!"
Người của Hồng Vụ Chiến Tuyến không dám đối phó với Giang Nghĩa, nhưng đối phó với đám người Thiêu Hồ Tử không phải là chuyện dễ như trở bàn tay sao?
Tuy nhiên, Giang Nghĩa đã ngăn ông ta lại: "Không, tất cả các người đứng sang một bên đi, tôi sẽ tự xử lý cái tên Thiêu Hồ Tử này."
"Rõ."
Giả Chiến dẫn đàn em đứng sang một bên.
Lúc này, những người nhà họ Hoàng thì đứng ở bên trái, những người của Hồng Vụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tu-la/310071/chuong-440.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.