Giang Nghĩa nhìn Thiêu Hồ Tử, thờ ơ hỏi: "Bây giờ, ông tính như thế sao đây?"
Lúc này Thiêu Hồ Tử sợ đến mức hồn phách đều bay lên mây rồi, nhưng ông ta kiên quyết không muốn hoàn lại tiền, đương nhiên cũng không muốn giao đủ số hàng đạt tiêu chuẩn.
Vì vậy, ông ta chỉ có thể liều chết mà đánh trả.
"Cậu chờ đấy, tôi sẽ gọi người đến xử cậu!"
Giang Nghĩa không những không ngăn cản mà còn tìm một chỗ ngồi xuống: "Được, ông cứ gọi người đi, tôi chờ."
Như vậy cũng quá coi thường người ta rồi!
Thiêu Hồ Tử nói với Răng Hổ đang đứng bên cạnh: "Gọi người đến đi, nhanh lên."
Răng Hổ lộ ra vẻ mặt bất lực nói: "Đại ca, gọi ai bây giờ? Các anh em đều bỏ chạy cả rồi, lấy đâu ra người để gọi đến chứ?"
Thiêu Hồ Tử nghiến răng nghiến lợi: "Bất luận như thế nào cũng phải gọi được người đến đây, cho dù tốn bao nhiêu tiền cũng phải gọi cho bằng được, hôm nay không thể để thua được."
"Được."
Răng Hổ lấy điện thoại ra liếc mắt một cái: "Có rồi, tôi sẽ gọi người của nhà họ Hoàng đến đây, người của bọn họ rất đông, có thể đối phó với Giang Nghĩa."
"Ừ, nhanh lên."
Khi Răng Hổ đang gọi người, Thiêu Hồ Tử nhìn chằm chằm Giang Nghĩa với ánh mắt hung ác: "Cậu nghĩ cậu đánh được như vậy là có thể tự cao tự đại không xem ai ra gì sao? Nói cho cậu biết, đây là Long Dương Viên, là địa bàn của tôi, không phải là nơi để một người ngoài như cậu giở thói ngang ngược!"
"Cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tu-la/310069/chuong-438.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.