Giang Nghĩa bật cười.
Chiến thần Tu La mà lại làm đệ của người khác sao?
Nếu bị mấy người ở Tây cảnh nghe được thì không biết họ sẽ nghĩ thế nào nữa.
Hùng Hạt Tử nói tiếp: “Hai là mày bị tao đập chết.”
“Chắc mày cũng tự hiểu là nên chọn thế nào nhỉ?”
Hùng Hạt Tử nghĩ thầm, người bình thường đều biết nên chọn cái gì. Đứng giữa sự sống và cái chết, có thằng ngu nào mà chọn cái chết đâu.
Nhưng!
Giang Nghĩa hít một hơi thật sâu: “Tao không chọn cái nào cả.”
“Ồ? Mày cho rằng mày còn lựa chọn nào khác sao?”
“Còn chứ.”
“Là gì?”
Giang Nghĩa lạnh lùng nhìn Hùng Hạt Tử, bình tĩnh nói: “Trong vòng 3 phút, tao sẽ giải quyết sạch đám bọn mày. Xét thấy mày vẫn còn có chút nghĩa khí giang hồ nên tao quyết định sẽ cho mày một con đường sống, không cần cảm ơn.”
Phụt!!!!!
Hùng Hạt Tử suýt chết cười.
Hắn ta đã từng gặp đồ ngu nhưng chưa bao giờ gặp một người ngu đến vậy. Lấy một địch 50-60? Haha, tên này nghĩ mình là Đại La Kim Tiên sao?
“Rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt.”
“Các anh em, lên,”
Giết Giang Nghĩa thì cũng khá đáng tiếc đấy, nhưng Hùng Hạt Tử cũng chẳng còn cách nào khác. Bất cứ kẻ nào dám thách thức người của hắn thì hắn nhất định sẽ không bỏ qua.
Đây cũng là lý do tại sao hắn ta có thể” thống trị” Long Dương Viên.
Một tên cơ bắp lực lưỡng đi về phía Giang Nghĩa, những người khác đều đứng cạnh hóng hớt. Tuy Hùng Hạt Tử bảo mọi người cùng tấn công nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tu-la/310060/chuong-429.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.