Cảnh tượng này khiến đám đông vô cùng sửng sốt.
“Chuyện gì vậy trời?”
“Chân trơn hả?”
“Một người quỳ xuống thì còn có thể bị trượt chân. Nhưng hai người cùng lúc trượt chân như vậy thì hơi vô lý đúng không?”
Thiêu Hồ Tử cũng hoang mang.
“Tụi mày đang làm gì vậy?” Ông ta hét lên.
Báo Hoa muốn chống cự, nhưng lại bị Giang Nghĩa đá một đá bay ra ngoài, lăn từ trên võ đài đến cuối võ đài rồi ngất xỉu.
Sau đó, Giang Nghĩa nhấc Sài Lang lên và nhìn mọi người một cách lạnh lùng.
“Tặng cho các ông.”
Anh ngạo mạn ném thẳng Sài Lang vào trong đám người, cao thủ hạng ba giống như rác rưởi bị Giang Nghĩa tùy ý vứt đi.
Chỉ trong vài phút, trận đấu kết thúc.
Sức mạnh của người đàn ông này nằm ngoài sức tưởng tượng của mọi người.
Tức thì, dưới khán đài vang lên tiếng vỗ tay vang dội, trước đó mọi người đều cho rằng Giang Nghĩa sẽ thua, ai mà biết được rằng người đàn ông này lại mạnh mẽ đến mức có thể lấy một địch hai, đúng là một con quái vật.
Giang Nghĩa nhìn Thiêu Hồ Tử: “Còn có ai không? Để bọn họ cùng lên một lượt.”
Thiêu Hồ Tử nhìn xung quanh, tất cả những tuyển thủ Hắc Quyền khác đều cúi đầu xuống, không ai trong số họ dám đi lên.
Phải biết họ chỉ là những tuyển thủ bình thường, sức mạnh của họ kém Báo Hoa và Sài Lang không biết bao nhiêu, ngay cả những cao thủ đó cũng bị xử lý dễ dàng, thì họ lên không phải là tự tìm đường chết à?
“Một lũ rác rưởi!”
Bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tu-la/310054/chuong-423.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.