Còn chưa nói xong.
Chỉ thấy một luồng gió xoẹt qua, cũng không nhìn thấy Giang Nghĩa có hành động gì, năm tên bảo vệ đồng thời ôm bụng quỳ trên mặt đất, vẻ mặt thống khổ.
Đây cũng là do thể chất của bọn họ đủ mạnh, nếu như đổi thành người bình thường, sớm đã bị ngất xỉu rồi.
Nắm đấm của Giang Nghĩa cũng không phải là ăn chay.
Thạch Khoan trong lòng rất kinh ngạc, chỉ biết y thuật của Giang Nghĩa cao siêu, thực sự không ngờ đến thân thủ của anh cũng khá như vậy.
Lúc này, cơn tức từ trong lòng người phụ nữ phía sau Giang Nghĩa chuyển thành ác độc mà sinh ra sự gan dạ.
“Thạch Khoan, ông dám qua cầu rút ván, sử dụng vũ lực với tôi?”
“Được, ông bất nhân thì đừng trách tôi bất nghĩa!”
Cô ta quay người lớn tiếng nói với tất cả các bác sĩ có mặt ở đó: “Nói với mọi người một chuyện, Thạch Khoan, Thạch Văn Bỉnh, người mà mọi người vẫn cho là chính nhân quân tử, thực ra đều là ngụy quân tử!”
“Con trai tôi vốn không có bệnh tật gì, là do tôi nhận của bọn họ 150 triệu, đồng ý phối hợp với bọn họ diễn kịch.”
“Vì vậy mới để cho con trai tôi không có bệnh giả vờ bị bệnh, cố ý khiến cho bác sĩ Tân Uẩn xấu hổ, khiến cho Tân Uẩn trở thành trò cười cho mọi người.”
“Sau đó, chỉ cần Thạch Văn Bình tùy tiện cho con trai tôi uống gì đó, cho dù là nước trắng cũng có thể “chữa khỏi” bệnh cho con trai tôi. Như vậy có thể giẫm đạp lên vị trí của nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tu-la/310002/chuong-371.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.