Chương trước
Chương sau
“Đổi một cái thì cả buổi nhạc hội sẽ flop.”
“Đây là nhạc hội đêm giao thừa mở độ nhận diện của giải trí Ức Châu, đầu tư rất lớn, lỗ vốn cũng phải làm, các cô chắc chắn vì 15 tỷ cỏn con này mà phá hỏng cả chương trình không?”
Phương Tân Minh rất tinh, càng nắm rõ giải trí Ức Châu như lòng bàn tay, chính sự biết mình biết ta này mới khiến anh ta trăm trận trăm thắng.
Đúng, thay đổi một diễn viên rất dễ.
Nhưng thay đổi một MC, căn bản không thể.
Trình Đan Đình nghiến răng, trong lòng rất không vui, 15 tỷ không phải không bỏ ra được, vấn đề là Phương Tân Minh không xứng với cái giá này! Hơn nữa quá trình đòi tiền này quá buồn nôn.
“Phương Tân Minh, anh không sợ phải đền tiền khi vi phạm điều khoản hợp đồng sao?”
Phương Tân Minh cười ha ha: “Muốn tôi đền tiền? Được. Tôi nhiều nhất chỉ tổn thất 1.8 tỷ, nhưng cái các cô tổn thất là hiệu quả của cả một chương trình, ai thiệt hơn, trong lòng Trình tổng biết rõ.
Bất lực, bất lực.
Trình Đan Đình cho dù tức giận nữa, sau khi cân nhấc thiệt hơn, cũng không thể không đồng ý yêu cầu vô lý của Phương Tân Minh.
Khi cô ta chuẩn bị mở miệng đồng ý thì Giang Nghĩa luôn im lặng không lớn đã mở miệng.
Anh hờ hững đáp một câu: “Anh có thể đi rồi.”
Hả?
Hả??
Phương Tân Minh và Trình Đan Đình cùng lúc nhìn sang Giang Nghĩa, hai người đều lộ vẻ khó tin.
Không phải đang nói đùa chứ?
Phương Tân Minh nói: “Giang tổng, tai tôi không tốt, không nghe rõ anh vừa nói gì?”
Giang Nghĩa vẫn bình tĩnh nói: “Anh, có thể đi rồi.”
Lần này nghe rõ ràng rồi.
Phương Tân Minh cười lạnh nói: “Giang Nghĩa! Anh tốt nhất nghĩ cho kỹ, đuổi tôi đi là sẽ…”
Giang Nghĩa lạnh lùng nhìn anh ta: “Cho anh ba giây, không cút, tôi cho bảo vệ ném anh ra ngoài.”
Trên mặt Phương Tân Minh không còn vẻ đắc ý nữa.
“Tốt, rất tốt.”
“Giang Nghĩa, anh đợi xui xẻo đi!”
“Không có tôi, nhạc hội đêm giao thừa tối nay tuyệt đối sẽ flop, các người đợi bị giải trí Bách Khoa sỉ nhục đi!”
Phương Tân Minh mắng chửi đi ra khỏi văn phòng.
Trình Đan Đình lo lắng: “Giang tổng, anh đang làm gì vậy? Sắp bắt đầu biểu diễn rồi, anh bây giờ đuổi MC quan trọng nhất đi?”
Giang Nghĩa khẽ lắc đầu: “Có vấn đề sao?”
“Đương nhiên có! Anh có biết một tính quan trọng của một C đối với chương trình không?”
Giang Nghĩa nói: “Nhưng Phương Tân Minh đã giở quẻ rồi, anh ta là có chuẩn bị mà tới. Từ thái độ căn bản không sợ đền tiền của anh ta thì thấy, nhất định có người ở đằng sau chống lưng cho anh ta, không cần nghĩ tôi cũng biết ngươi này nhất định là Bách Niên.”
Trình Đan Đình gật đầu.
“Thật ra tôi cũng nghĩ tới rồi, Bách Niên giỏi nhất là giở những chiêu trò này. Nhưng 15 tỷ, chúng ta nhẫn nhịn trả, đợi vượt qua ải khó rồi nói!”
“Không được.” Giang Nghĩa quyết tuyệt nói: “Cô không phải là ngày đầu tiên quen biết tôi, Giang Nghĩa tôi, trước giờ sẽ không thỏa hiệp.”
Khựng lại một chút, anh nói tiếp: “Hơn nữa nhân phẩm của Phương Tân Minh này, cô dám bảo đảm anh ta sau khi cầm tiền sẽ diễn tốt sao? Nếu anh ta ở trên sân khấu nói linh tinh, há không phải phá buổi biểu diễn hơn sao?”
Khai sáng.
Trình Đan Đình lúc này mới khôi phục lý trí từ trong mơ hồ, đúng thế, ai dám bảo đảm Phương Tân Minh sau khi cầm tiền thì nhất định sẽ phối hợp tốt chứ?
Nghĩ lại, cách làm đuổi anh ta đi của Giang Nghĩa vẫn rất chính xác.
“Vấn đề là, Giang tổng, đuổi Phương Tân Minh đi, chúng ta cho ai lên thay?”
Giang Nghĩa liếc nhìn bảng thứ tự, hờ hững nói: “Người này, không phải khá được hay sao?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.