Tô Nhàn vẻ mặt bất mãn, người này làm sao vậy chứ? Đến là nói móc người ta, đúng là bệnh thần kinh.
Cô muốn phản bác hai câu, nhưng Giang Nghĩa đã ngăn cô lại.
Loại người này, cùng hắn tranh cãi không có kết quả tốt, với lại mình là khách, người ta là chủ, không tốt phát tác, quan trọng nhất là nếu cùng Kỳ Dương bất hòa, sẽ làm tổn thương mặt mũi bà cụ.
Không đáng làm vậy.
Kỳ Chấn không nhìn nổi nữa, không vui mà nói: "Thằng hai đừng có ồn ào nữa, Giang Thần y là người có ơn cứu mạng của mẹ, không được đắc tội cậu ấy!"
"Người có ơn cứu mạng? Ha."
Kỳ Dương nhìn Kỳ Chấn, "Không nhắc tới chuyện này cũng được thôi, nhưng vừa nhắc tới tôi liền đầy bụng là lửa giận."
"Anh cả, anh làm việc kiểu gì vậy?"
"Thuốc của mẹ là qua tay của anh, tại sao anh lại bất cẩn để mẹ uống thuốc không đạt tiêu chuẩn?"
"Nhờ mẹ người phúc có trời giúp, nếu có chuyện gì xảy ra, anh sẽ là tội đồ số một của nhà họ Kỳ!"
Kỳ Chấn không nói nên lời.
Quả thực, thuốc của bà cụ do chính Kỳ Chấn đích thân xử lý, thuốc có vấn đề, ông đương nhiên phải gánh chịu mọi chuyện.
Kỳ Chấn và Kỳ Dương luôn mâu thuẫn về tài sản gia tộc, bây giờ xảy ra chuyện, Kỳ Dương càng sẽ không tiếc gì bôi đen Kỳ Chấn.
Gia tộc lớn cũng có nỗi khổ và tội lỗi của gia tộc lớn.
Với một gia tộc lớn như vậy, nhiều tiền như vậy, bà cụ lại tuổi lớn, tùy thời đến tây thiên.
Khi đó, tài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tu-la/309902/chuong-271.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.