Bà cụ cũng không cho anh ta cơ hội để suy nghĩ, đã vẫy tay, vài vệ sĩ chạy đến và đẩy Cage ra khỏi cửa hàng.
Quay đầu lại, bà cụ cười nói với Giang Nghĩa: "Giang Thần y, về chuyện buổi sáng tôi không có thời gian để nói lời cảm ơn với ngài, bây giờ lại mang đến cho ngài phiền phức rồi, thật sự là rất xin lỗi."
Giang Nghĩa xua tay: "Bà cụ đừng khách sáo."
Bà cụ chỉ tay về phía lầu hai: "Sắp tới giờ ăn rồi, Giang thần y, xin hãy cho tôi một cơ hội để bày tỏ lòng biết ơn và chuộc tội, ăn một bữa được không?"
Thịnh tình như vậy sao có thể từ chối được?
Giang Nghĩa liếc nhìn Tô Nhàn, hai người không có từ chối, đi theo bà cụ lên lầu hai.
Tầng 2 của Stellar Jewelry chỉ dành cho những khách hàng VIP.
Ở đây, có những đồ trang sức vô rất đắt tiền.
Nơi nào cũng có châu báu phát sáng, dù là cung điện xa hoa nhất thời cổ đại cũng chỉ như thế!
Nhìn vào giá cả, không có món nào dưới mười con số!
Một món đồ trang sức, có thể mua được một ngôi nhà.
Tô Nhàn trợn trừng mắt, nước dãi đều muốn nhiễu xuống, nếu có được bất kỳ một món nào, có lẽ đến nằm mơ còn bị cười tỉnh.
Giang Nghĩa ho khan một tiếng, nhẹ giọng nói: "Chú ý hình tượng."
Tô Nhàn mím môi, không vui.
Bà cụ nhìn thấy cảnh này, vui vẻ nói: "Con gái mà, thích những thứ này là phản ứng tự nhiên. Hồi trẻ ta còn điên cuồng hơn nhiều, để có được một món đồ trang sức,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tu-la/309900/chuong-269.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.