Chương trước
Chương sau
Thực ra, ngoài khả năng này, nhân viên bảo vệ thực sự không thể tìm ra lý do nào khác mà Giang Nghĩa có thể sở hữu thẻ VIP Tối cao.
Mấu chốt nhất là nhân viên bảo vệ đều rất quen thuộc mỗi nhân vật tai to mặt lớn sở hữu thẻ VIP tối cao.
Khi họ đào tạo nghiệp vụ, thường có một lớp học đặc biệt cần phải tim hiểu với những người sở hữu thẻ VIP tối cao này, để tránh trường hợp va chạm vào họ.
Bác bảo vệ được đào tạo lâu như vậy, nhưng chưa từng thấy vẻ mặt của Giang Nghĩa.
Điều này cũng không có gì đáng ngạc nhiên, dù sao thì chiếc thẻ này cũng chỉ mới được lấy trên máy bay vào sáng nay, cho nên bảo vệ hoàn toàn không biết được vẻ mặt của Giang Nghĩa.
Sau khi suy đoán một hồi, tất nhiên bảo vệ đã nhận rằng thẻ của Giang Nghĩa đã trộm được từ người khác.
Cage cũng thở phào nhẹ nhõm.
Nếu thật sự va chạm đến một ông lớn nào đó, hắn ta thực sự không thể chịu đựng hậu quả được.
Nhưng đối phương thật sự là một tên trộm, hắn ta thì sẽ không gặp phiền phức như thế này rồi.
Hắn ta cười và nói: “Hóa ra là một tên trộm, nên không có gì lạ là trên người anh lại tỏa ra mùi 'nhà quê' nồng nặc như vậy."
Cage nhìn Tô Nhàn và nói, "Cô gái xinh đẹp này, bây giờ cô nên nhận ra rằng người rác rưởi bên cô là đồ rác rưởi như thế nào rồi chứ. Hãy tránh xa anh ta sớm hơn và đến bên anh, với của cải của anh... "
Chưa kịp nói xong, Tô Nhàn đã quay mặt phớt lờ anh ta rồi.
Cage lên cơn thịnh nộ.
Anh ta chưa bao giờ bị sỉ nhục như thế này trước đây, hết lần này đến lần khác lấy lòng một phụ nữ, nhưng lại không được đối phương chấp nhận chút nào, điều này khiến lòng tự trọng của anh ta không chịu nổi.
“Đồ đê tiện, tao đang lịch sự với mày mà mày còn dám đá vào mặt tao hả?”
“Tao nghĩ mày là người cùng nhóm với thằng ăn trộm rác rưởi này.”
“Một đồ đê tiện như mày thì tao sẽ tặng cho mày hai chữ- thiếu đòn!”
Vừa nói, Cage đã giơ tay lên, muốn tát vào mặt Tô Nhàn, đây rõ ràng là chó gấp nhảy rào, không màng bất cứ điều gì hết.
Gi ống như loại đàn ông có lòng xấu xa như gã ta, nếu bạn từ chối gã ta đến lần nay sang lần khác thì sẽ khiến gã ta phẫn nộ, bạn sẽ gặp phải những hành động trả thù khủng khiếp của gã ta.
Một người đàn ông như vậy, có thể miêu tả bằng hai chữ: cặn bã.
Đã bị bám lấy thì thoát không ra đâu.
Khó chịu và đáng ghét.
Cage nghĩ rằng gã ta có thể làm bất cứ điều gì gã ta muốn, nhưng lần này gã ta gặp phải Giang Nghĩa, và mọi thứ đã không diễn ra theo ý muốn của gã ta.
Khi bàn tay của gã ta giáng xuống đến nửa chừng, một bàn tay mạnh mẽ khổng lồ đã nắm chặt lấy cổ tay gã ta.
Không thể động lay được.
Tô Nhàn sửng sốt, mọi chuyện diễn ra quá nhanh, cô ta còn không kịp phản ứng.
Nếu không có sự nhanh mắt và nhanh tay của Giang Nghĩa thì giờ phút này cô đã bị tát mạnh một cái, cô ta bị dọa đến mức sợ hãi lùi lại mấy bước.
Cage liếc nhìn Giang Nghĩa và cười lạnh nói, "Tên trộm tội nghiệp, mày còn muốn đánh nhau với tôi sao? Tự tìm đường chết!”
Gã ta không chỉ giàu có mà còn đam mê làm gym, cơ bắp toàn thân phát triển.
Nói đến đánh nhau, Cage thực sự không sợ bất cứ ai.
Nhất là khi gã ta nhìn thấy Giang Nghĩa đầy vẻ 'nhà quê', là kiểu người mà gã ta thích bắt nạt nhất ngày thường.
Bảo vệ bảo những người khác không cần vội vàng chạy tới, để Cage đánh Giang Nghĩa một trận trước.
Tuy nhiên...
Nắm đấm của Cage vừa vung về phía Giang Nghĩa, và không hiểu sao, gã ta lại cảm thấy một lực lượng cực lớn truyền từ trên bụng mình, cả người vô tình bay về phía sau!
Bùm!!!
Cả người Cage chạm vào trên cây cột khắc rồng vàng, phun ra một ngụm máu đỏ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.