"Vào đi."
Cửa mở ra, thư ký bước vào với một cái laptop trong tay, vẻ mặt buồn bã.
Bách Niên rất không vui.
"Cậu làm gì, trông vẻ trong nhà có tang vậy."
"Đừng làm mất hứng ta trong ngày vui vẻ này."
Thư ký bước đến trước mặt ông ta và đặt laptop lên bàn. "Bách tổng, xảy ra chuyện lớn rồi."
"Có chuyện lớn gì đâu?"
"Dạ vâng, tôi cũng nói không rõ, ngài hãy nhìn những bình luận của bài hát mới phát hành trên mạng xã hội đi."
Bách Niên nghi ngờ nhận cái lapton đặt trước mặt, Hoa Tưởng Dung và Lưu Sùng cũng tò mò đi gần muốn xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Họ tìm được một bài phân tích do một blogger nổi tiếng đăng lên.
Trên bài này, giải thích lời bài hát này thực ra rất đơn giản, là một lời bài hát ‘tàng đầu’.
Trong lời bài hát hai mươi ba câu này, đem mỗi chữ đầu câu ghép lại thì là: Thử Ca Bản Quyền Thuộc Về Ức Châu, Giải Trí Bách Khoa Bất Yêu Liễm, Thâu Ca Đạo Từ Không Có Tí Nhãn.
Bách Niên hơi cau mày, cả 23 chữ này ghép lại cũng đọc không hiểu, cũng trông không có vấn đề gì.
Ông ta đọc tiếp.
Sau khi blogger nổi tiếng chỉnh sửa lại, cả 23 chữ này ghép lại thì trở thành: Bản quyền của bài hát này thuộc về Ức Châu, giải trí Bách Khoa không cần mặt mũi, trộm ca trộm từ không có lỗ đít.
“......”
Tất cả mọi người ở đây đều ngây ra, không ai có thể nói gì được.
Ngược lại lại bị đánh trả lại!
Sắc mặt của Bách Niên trở nên màu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tu-la/309886/chuong-255.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.