Trước khi anh ta nói xong, Tân Tử Dân đột nhiên hét lên, cả người ông ta vật lộn trên giường đau đớn.
"Ba!!!"
Tân Uẩn vội vàng nhìn ba mình, "Ba, ba bị sao vậy?"
Khoảnh khắc đưa tay chạm vào làn da của ba mình, Tân Uẩn cảm giác như tay mình vừa chạm phải một ấm nước nóng, cực kỳ nóng!
Chứng lạnh đã khỏi, nhưng cơ thể lại trở nên cực kỳ nóng.
“Chuyện gì vậy?” Tân Uẩn quay lại nhìn Thạch Vân Binh, lớn tiếng hỏi.
“Tôi, tôi, tôi, tôi không biết.” Thạch Vân Binh mồ hôi nhễ nhại, anh ta không nhớ mình đã chữa khỏi bao nhiêu tật bệnh rét lạnh bằng phương pháp này, nhưng chưa bao giờ gặp phải tình trạng kỳ lạ như Tân Tử Dân.
Tại sao chứng lạnh đã được chữa khỏi, nhưng lại xuất hiện chứng nóng?
Chỉ thấy da dẻ khắp người của Tân Tử Dân trở nên cực kỳ đỏ, như thể vừa bước ra từ một bồn tắm nước nóng.
Thêm vào đó các nốt phát ban bắt đầu nổi lên trên cánh tay, mặt và chân.
Ngứa cực kỳ.
Tân Tử Dân vừa đau vừa ngứa, nhịn không được dùng tay gãi ngứa, vừa gãi đã vỡ ra, máu mủ chảy ra, kinh tởm lại buồn nôn.
Nhìn thấy cảnh này, Tân Uẩn vừa lo lắng vừa bất lực.
Cô là một bác sĩ, cô đương nhiên biết tất cả những gì đang xảy ra trước mắt mình, nếu cứ tiếp tục như thế này, không bao lâu nữa ba cô sẽ chết!
Thạch Vân Binh bất lực, mồ hôi nhễ nhại.
"Sao lại thế?"
"Không thể nào."
"Trước đây tôi đã chữa trị loại bệnh rét lạnh này, không phải như thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tu-la/309868/chuong-237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.