Vào buổi tối, số 1182 đường Gia Hồng, cửa y quán Nhân Trị.
Một chiếc Lincoln đen dừng lại.
Giang Nghĩa xuống xe, nhìn lên y quán, tuy rằng mặt tiền không lớn, nhưng lại lộ ra sự cổ điển chân chất.
Đây là y quán của nhà họ Tân.
Nó đã ở đây hàng trăm năm và là y quán lâu đời hàng đầu ở thành phố Giang Nam.
Bốn chữ lớn được sơn vàng trên tấm biển - THÁNH THỦ HỒI XUÂN, là sự khẳng định lớn nhất về y thuật chữa bệnh của nhà họ Tân.
Lúc này, trước cửa nhà họ Tân có rất nhiều người đang đứng.
Rất nhiều người trong số này có mặt ở đây để xem cuộc vui, tất nhiên, cũng có không ít bác sĩ muốn thử vận may.
Do căn bệnh di truyền của Tân Tử Dân bùng phát, ông đã phải chịu đựng đau khổ không thể tự chăm sóc bản thân.
Cùng với tuổi già, nhiều khả năng sẽ vì cơn đau đớn mà chết đi.
Mặc dù Tân Uẩn vắt óc thử nhiều phương pháp khác nhau, nhưng không thể làm dịu nỗi đau của ba mình, chứ chưa nói đến việc chữa khỏi căn bệnh quái ác.
Điều này là tự nhiên.
Nếu có thể chữa khỏi thì nhà họ Tân đã chữa khỏi bệnh từ lâu.
Trong hàng trăm năm, quá nhiều tài năng trong y học cũng không thể làm được, Tân Uẩn càng không thể làm được dễ dàng.
Nhà họ Tân không làm được, không có nghĩa là những người khác cũng không làm được.
Do đó, Tân Uẩn “có bệnh cầu bốn phương”, phát “thiếp anh hùng” tuyên bố cho cả giới y học rằng chỉ cần ai đó có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tu-la/309863/chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.