Rắn Hổ Mang mặt nổi gân xanh: “Người anh em, anh đang giỡn với tôi?”
Đinh Phong Thành nhún vai: “Tôi không sợ nói với anh, trước kia thắng người dưới tay anh không phải tôi mà là em rể của tôi - Giang Nghĩa, chỉ có điều lúc ấy cậu ấy lái xe tôi nên mới có hiểu lầm lần này.”
Rắn Hổ Mang cắn răng hỏi: “Vậy tại sao anh lại thành ‘xe thần’?”
Mặt Đinh Phong Thành không đỏ nói: “Vì em rể tôi khiêm tốn, không muốn làm xe thần nên tôi liền khổ sở thay câu ấy mấy ngày.”
Kẻ hèn hạ đến cực điểm đúng vô địch thủ.
Rắn Hổ Mang bị mấy lời nói không biết xấu hổ này làm giận đến tức thở.
Đã gặp qua người không biết xấu hổ nhưng chưa gặp ai đến nông nổi này, da mặt Đinh Phong Thành còn dày hơn tường!
“Anh, anh, anh!”
Dù Rắn Hổ Mang hung ác cũng không biết phải nói gì lúc này.
Đinh Phong Thành lại hỏi: “Cho nên, anh muốn so đấu một trận với kẻ giả mạo là tôi, thắng cũng không vinh hạnh gì; còn không bằng đấu với em rể tôi, chứng minh thực lực của anh?”
Nói đến nước này còn có lựa chọn nào khác sao?
Rắn Hổ Mang một tay đẩy Đinh Phong Thành ra, bước đến trước mặt Giang Nghĩa hỏi: “Thắng Liệt Diệm Hổ, là anh?”
“Đúng.”
“Được, vậy hôm nay tôi nhìn xem, anh làm sao có thể thắng Liệt Diệm Hổ!”
Hai người mỗi người tự lên xe.
GRT và Porsche dừng gần vạch trắng, Rắn Hổ Mang và Giang Nghĩa lần lượt điều khiển xe, đợi tiếng còi vang lên.
BÍP!!!
Theo tiếng vang, hai trước xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tu-la/309855/chuong-224.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.