Chương trước
Chương sau
Phòng họp, tòa nhà làm việc, công ty chính nhà họ Đinh.
Đinh Trung đang họp với các cán bộ cốt cán của công ty, thảo luận về kế hoạch công việc trong một tháng tới, Đinh Thu Huyền, Đinh Phong Thành cũng có mặt tại đây.
Đang thảo luận thì một nữ thư kí tiến vào nói với Đinh Trung: “Chủ tịch, bên ngoài có một người tự xưng là “Rắn hổ mang” muốn gặp cậu hai.”
Hửm?
Rắn hổ mang?
Gặp Đinh Phong Thành?
Đinh Trung nhìn về phía Đinh Phong Thành hỏi: “Con từ lúc nào mà chơi cùng với loại người bậy bạ thế này?”
Đinh Phong Thành vội liên tục lắc đầu: “Không có, con không biết mà.”
Anh ta nhìn thư ký: “Cô có lầm không? Tìm tôi à?”
“Không sai, đối phương dẫn bảy tám người đến đây, hình như là thành viên của Đội xe Cực Tốc.”
Nghe đến bốn chữ đội xe Cực Tốc, mặt Đinh Phong Thành chợt biến đổi, anh ta ý thức được gặp phiền phức rồi.
Mấy ngày này Đinh Trung cũng nghe được cháu trai không ra gì không biết tại sao đột nhiên thành xe thần dân gian nổi danh.
Trong nhận thức của Đinh Trung, kỹ năng lái xe của Đinh Phong Thành rác rưởi vô địch thủ, so với hai chữ xe thần đúng là không hợp một mặt nào.
Thật không biết là làm sao làm được.
Ông ta nói: “Đội xe Cực Tốc là đội đua xe chuyên nghiệp đứng đầu cả nước, nếu người ta đã chủ động tới cửa đòi gặp thì từ chối không phù hợp cho lắm, Phong Thành, con đi gặp họ đi.”
“Hả? A...”
Đinh Phong Thành đen cả mặt, không tình nguyện đứng dậy bước đi ra.
Mọi người cũng không còn tâm tình họp hành gì, đều muốn biết tiến triển sự việc, đặc biệt là Đinh Thu Huyền, cô rất muốn biết Đinh Phong Thành sẽ làm thế nào.
Đinh Trung cũng hiếu kì rốt cuộc chuyện này là sao.
Thế là cuộc họp kết thúc tại đây, quần chúng đứng lên rời khỏi vị trí, theo đến đại sảnh để thấy đám người rắn hổ mang.
Rắn hổ mang là một nam nhi nhìn khá gầy nhưng toàn thân lại đầy cơ bắp, toàn thân phát ra hơi thở nguy hiểm, đặc biệt là đôi mắt kia, bị anh ta ngắm trúng sẽ cảm thấy không rét mà run.
Đinh Phong Thành vừa đối mắt với anh ta một cái đã sợ run người mà quay đầu đi, không dám nhìn lần nữa.
Rắn Hổ Mang híp mắt.
Tên trước mặt đúng là đã đánh bại Liệt Diệm Hổ - tay đua đắc lực của bọn họ sao? Sao nhìn chỗ nào cũng thấy là kiểu người không chịu nổi một đấm thế này?
Chỉ nói về khí chất thì đúng là không đạt chuẩn.
Rắn Hổ Mang chủ động vươn tay nói: “Ngài là xe thần - ngài Đinh đúng không?
Đinh Phong Thành bắt tay với anh ta.
“Là tôi.”
“Xin chào ngài Đinh, mấy ngày trước em ba Liệt Diệm Hổ của tôi may mắn được so đấu với anh một trận, thua một trận thảm hại.”
Chuyện này trước mắt mọi người đều biết.
Đinh Phong Thành cũng không tiện phủ định.
Anh ta sờ gáy mình, cứng đầu nói: “À, đúng là thế.”. truyện ngôn tình
Rắn Hổ Mang nói tiếp: “Em ba tôi học nghệ chưa thông, múa rìu qua mắt thợ trước mặt anh đây, đúng là mất mặt, anh dạy dỗ là đúng.”
Chủ đề vừa triển khai, anh ta đột nhiên nói: “Nghe em ba nói là kỹ năng lái xe của anh thần kỳ, vậy mà không giảm tốc độ khi ôm cua, khiến người câm nín ngắm nhìn. Tại hạ chưa thấy bao giờ, thật lấy làm đáng tiếc. Cho nên có thể mời xe thần cho tôi chút mặt mũi, cùng so đấu một trận hay không, cũng cho tôi mở rộng tầm mắt?”
“Thời gian địa điểm đều do ngài chọn lựa, tôi tuyệt không hai lời.”
Rắn Hổ Mang khách khí nói.
Trên thực tế thì đây nào là lời mời gì, rõ ràng là đang hạ thư thách đấu!
Là đội đua xe lớn số một toàn quốc, khi tuyển thủ nhà mình bị một người qua đường đánh bại thì cả đội xe đều trở thành trò cười.
Mấy ngày nay đội xe Cực Tốc đã bị không biết bao nhiêu người cười chê rồi.
Hôm nay, Rắn Hổ Mang muốn tự mình khiêu chiến vị xe thần trong truyền thuyết này.
Tự tôn của bọn họ mất ở đâu, thì nhặt lại từ đó!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.