Trình Đan Đình nghi hoặc hỏi: “sếp Giang anh lại đang suy tính cái gì?”
Giang Nghĩa cười cợt không trả lời ngay, mà hỏi một câu không liên quan gì.
“Còn lá trà ở công ty không?”
“Lá trà sao? Còn.”
“Lấy một ít ra đây, chuẩn bị nước sôi, chuẩn bị pha bất cứ lúc nào.”
“Anh có khách?”
“Hiện chưa, có điều chuẩn bị có rồi.”
Lời còn chưa dứt, thư kí đi vào nói: “Sếp Trình, sếp Giang, ông chủ iney Viên Hữu Xương đến đây muốn gặp anh.”
“Viên Hữu Xương? Ông ta đến làm gì?” Trình Đan Đình không hiểu.
“Ông ta ư, là đến làm khách của tôi đấy, mời vào đi.” Giang Nghĩa nói.
Một lúc sau, Viên Hữu Xương được mời vào văn phòng.
Mặt ông ta lúc này đây đầy ý cười, nhưng bất cứ ai cũng có thể nhìn ra, nụ cười rất giả tạo, dưới nụ cười là chua sót khổ sở.
“Ai ôi, sếp Giang, sếp Trình, chúng ta lại gặp mặt rồi.” Viên Hữu Xương chủ động chảo hỏi.
Vì chuyện lần trước nên Trình Đan Đình không muốn để ý ông ta, cố ý đi qua một bên.
Giang Nghĩa thì lộ vẻ lạnh nhạt hơn nhiều.
“Ông chủ Viên, gió nào thổi ông đến chỗ tôi vậy?”
“|Ha ha, không có việc gì không thể đến gặp bạn cũ sao?”
Trình Đan Đình nghe xong muốn đi phỉ nhổ.
Bạn cũ ư? ai là bạn cũ ông? Đúng là tự mình dát vàng lên mặt.
Giang Nghĩa phất tay: “Không cần như vậy, có gì nói thẳng đi.”
Lúc này, cấp dưới bưng lên trà vừa pha xong đặt lên bàn, Viên Hữu Xương cầm ly trà đang tính phải mở miệng thế nào.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tu-la/309801/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.