“Tôi đánh cho em tỉnh ra.”
“Đừng nghĩ rằng mình làm giáo viên dạy diễn xuất là ngon lành, không có tôi, em không là cái đếch gì!”
“Đi thôi.”
Kỳ Anh Tư nắm lấy tay Lâu Hân Duyệt rời khởi phòng học diễn xuất trước mặt mọi người.
Lâu Hân Duyệt giơ ngón giữa lên với Nhậm Chỉ Lan, tư thái thắng lợi; các học viên khác lần lượt rời đi, không một người nào đi dìu Nhậm Chỉ Lan.
Cả một Giải trí Bách Khoa, tất cả nghệ sĩ chỉ sẽ nghĩ cho mình.
Nhậm Chỉ Lan càng suy tư càng tủi thân, nước mắt tí ta tí tách rơi.
Bà vươn tay lấy sợi sợi dây chuyền từ từ trong ngực ra nhìn, mở mặt dây chuyền thủy tinh ra, trong đó là ảnh của một người đàn ông.
“Hàn Phi, anh đang ở đâu? Em nhớ anh lắm.”
“Em về nước là vì muốn gặp anh một lần.”
“Chỉ một lần thôi, cho em chết, em cũng không tiếc chi.”
“Hàn Phi...”
Hai tay Nhậm Chỉ Lan ôm lấy mặt dây chuyền, đau khổ khóc lóc không thôi.
...
Lúc này ở Giải trí Ức Châu, đạo diễn và các nhân viên công tác quay chụp đang đẩy nhanh tốc độ quay phim.
Đạo diễn và các biên kịch thảo luận về kịch bản đến khuya.
Nhân viên phụ trách tuyên truyền phim cũng bận rộn xóa bỏ các tin liên quan đến Lâu Hân Duyệt, cũng từng chút PR cho Lăng Dao, để danh tiếng của Lăng Dao có thể nhanh chóng nổi lên.
Tất cả đều đang khua chuông gõ mõ thực hiện.
Cuối cùng, sau một tháng làm việc hết lòng, bộ phim điện ảnh chiếu mạng do Giải trí Ức Châu đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tu-la/309796/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.