Đinh Thu Huyền bĩu môi: “Đâu có, em sẽ không cười trên nỗi đau của người khác đâu.”
Nói như vậy nhưng vừa quay đầu, Đinh Thu Huyền lại cười trộm. Cập ?hật t??yệ? ?ha?h tại ( ??? mt??yệ?.v? )
Bản thân chuyện này vốn đã rất buồn cười.
Hơn nữa người thiệt thòi là Tôn Tuấn Phong nên lại càng đáng cười hơn!
Hai người tay trong tay bước vào ga tàu cao tốc.
Hành trình diễn ra suôn sẻ.
Về đến nhà, Đinh Thu Huyền còn chưa ngồi xuống đã nhận được điện thoại của ông nội Đinh Trung.
“Alo ông nội, có chuyện gì vậy ạ?”
“Thu Huyền, chuyện ở khu Nham Thái ông giao cho cháu giải quyết thế nào rồi?”
“Đã xong rồi ạ. Công ty đối tác đồng ý bán nguyên vật liệu cho chúng ta với giá 70%, chúng cháu đã ký hợp đồng, cũng đã mang về rồi đây ạ.”
“Ồ, vậy thì tốt.” Chần chừ vài giây, Đinh Trung hỏi: “Vậy cháu có biết chủ tịch Tôn gặp chuyện gì không? Từ hôm qua đến giờ ông không liên lạc được với cậu ấy, cũng không biết làm sao nữa. Mà ông nghe phong thanh hình như cậu ấy ở bên đó có vấn đề.”
Đinh Thu Huyền suýt thì phá lên cười.
Cô giả vờ bình tĩnh đáp: “Chủ tịch Tôn? Cháu không biết. Từ hôm qua sau khi tách ra ở khách sạn, chúng cháu không gặp lại nữa, hôm nay cũng không thấy tới tiễn. Cháu còn đang tự hỏi sao mãi không gọi được cho anh ấy đây.”
“Vậy à? Được rồi, ông sẽ tìm người khác để hỏi. Thế nhé, ông cúp máy đây.”
“Vâng.”
Sau khi cúp điện thoại, Đinh Thu Huyền cười quên trời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tu-la/309785/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.