Lúc đầu, Giang Nghĩa còn rất tức giận, sau khi nghe thấy tên của Diêm Quan Vũ thì đổi giận thành cười.
Anh cố ý tằng hắng một tiếng: “Cậu chính là em rể của phó sở trưởng Diêm, Diêm Quan Vũ đó à?”
Triệu Sơn Lĩnh vỗ vỗ ngực: “Đúng vậy.”
“Bây giờ đã biết sự lợi hại của tôi rồi đúng không? Nói cho anh biết, tôi không quan tâm tới chứng nhận của các người là do chủ nhiệm nào đã làm, đến chỗ tôi thì nó không phù hợp.”
“Lời của tôi chính là lời của anh rể tôi.”
“Lời của anh rể tôi chính là ý trời.”
Giang Nghĩa cười cười, anh lại hỏi: “Triệu Sơn Lĩnh, cậu nói những lời này, anh rể của cậu biết không hả, anh ta có đồng ý để cậu làm như vậy không?”
“Ha ha, cái này còn phải nói nữa à? Phó sở trưởng Diêm là anh rể của tôi, có thể không đứng cùng một phía với tôi được à?”
Dùng một chút, Triệu Sơn Lĩnh tiếp tục nói: “Tôi nói rõ cho các người biết, có tôi ở đây, ngày hôm nay giải trí Ức Châu của các người đừng nghĩ là sẽ hoàn thành buổi lễ khai trương.”
Tách tách, tách tách.
Các phương tiện truyền thông đang lo lắng là không có tin tức để báo cáo, bây giờ cả đám đều vây quanh chụp ảnh.
Lễ khai trương biến thành lễ bế mạc, tin tức này mà được đưa ra ngoài, chắc chắn số lượng truy cập vô cùng lớn.
Bách Niên đứng ở một bên vui vẻ nhìn xem, giải trí Ức Châu cái quỷ ấy, có người giúp ông ta ra tay, cũng không tệ, nhờ vậy mà ông ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tu-la/309740/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.