Chồng của Vương Thừa Lâm làm gì nghe lọt tai, vốn dĩ trong lòng đang nổi giận, sau khi đến đây lại nhìn thấy vợ của mình với Hải Tùng Thịnh lại ở cùng một căn phòng, cho dù là bất cứ người đàn ông nào cũng sẽ không thể kiềm chế.
Anh ta kéo Vương Thừa Lâm lên rồi đánh cô ta.
Hải Tùng Thịnh cũng chẳng tốt hơn, bị đạp té xuống bàn, dùng thùng rác chụp lên trên đầu.
“Đôi nam nữ chó má, đôi nam nữ chó má này.” Đối phương hùng hùng hổ hổ đi ra khỏi công ty.
Vương Thừa Lâm ở trong phòng oa oa khóc lớn.
Hải Tùng Thịnh lấy thùng rác ra, nhổ khăn giấy ở trong miệng ra ngoài, hung hãn nói: “Tôi muốn báo cảnh sát, tôi muốn báo cảnh sát.”
“Báo cảnh sát thì làm được cái gì?” Vương Thừa Lâm nói: “Uổng cho cậu làm cái ngành này, ngày hôm nay cậu báo cảnh sát để bọn họ hủy bỏ, hai ngày nữa lại đăng lên thì sao hả?”
Hải Tùng Thịnh tái mặt.
Đúng vậy, anh ta đã làm trong ngành này nhiều năm rồi, anh ta hiểu cách thức hơn bất cứ ai.
Chỉ báo cảnh sát thôi thì không làm được gì, hơn nữa kiểm soát thì kết thúc rồi à? Con đường của công ty bọn họ cũng đâu có mở ra được nữa.
Vương Thừa Lâm nói: “Không có cách nào khác, đến lúc này rồi, chỉ có thể đi xin lỗi người ta.”
Cô ta nhìn thoáng qua đồng hồ: “Tôi nhớ là người đàn ông kia nói sẽ chỉ đợi một tiếng đồng hồ, bây giờ đã trôi qua năm mươi phút rồi, nhanh lên, chúng ta phải đi tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tu-la/309716/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.