Sáng ngày hôm sau, Đinh Nhị Tiến đang tưới nước cho mấy chậu hoa ở trước nhà, một chiếc xe màu trắng dừng ở cửa.
Cửa xe mở ra, một người đàn ông với dáng người cao gầy đeo kính bước xuống.
Anh ta đi vào trong sân, nói với Đinh Nhị Tiến: “Xin hỏi, có phải là Giang Nghĩa ở đây không?”
Đinh Nhị Tiến nhìn người đàn ông từ trên xuống dưới: “Cậu là ai?”
“Tôi tên là Tây Môn Tuấn, là giám đốc bộ phận của xí nghiệp Thiên Đỉnh, ở đây có một tờ truyền đơn của tòa án, tôi muốn gửi nó cho Giang Nghĩa.”
“Pháp viện truyền đơn hả? Giang Nghĩa phạm phải chuyện gì vậy?”
“Ông cứ kêu anh ta ra đây thì biết.”
Đinh Nhị Tiến nửa tin nửa ngờ, gọi với vào trong phòng: “Giang Nghĩa, cậu ra đây cho tôi!”
Chẳng mấy chốc, Giang Nghĩa đi ra, Đinh Thu Huyền và Tô Cầm đều đi theo ở phía sau, bọn họ cũng nghe thấy đoạn đối thoại của Tây Môn Tuấn và Đinh Nhị Tiến, ai nấy cũng đều có một tia địch ý với Tây Môn Tuấn.
Lúc trước, Giang Châu bị xí nghiệp Thiên Đỉnh đẩy vào chỗ chết, bây giờ bọn họ lại muốn làm gì với Giang Nghĩa?
Tây Môn Tuấn đưa truyền đơn cho Giang Nghĩa.
“Giang Nghĩa, em trai Giang Châu của anh nợ xí nghiệp Thiên Đỉnh chúng tôi ba nghìn sáu trăm tỷ bởi vì kinh doanh thua lỗ.”
“Sau khi anh ta qua đời, Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng được dùng như là tài sản thế chấp để trả các khoản nợ cho xí nghiệp Thiên Đỉnh.”
“Tuy nhiên, theo ước tính của tòa án thì giá trị thị trường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tu-la/309680/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.