Đại diện tương ứng mười công ty lớn lần lượt ngồi xuống, mặt mày ai nấy đều viết hai chữ “cao ngạo”, có thể nhìn ra trong lòng họ khinh thường gia tộc nhỏ hạng hai như nhà họ Đinh.
Sau khi mọi người ngồi xuống, Đinh Trung khẽ ho một tiếng, muốn mở miệng lại không biết phải nói từ đâu.
Vì từ ban đầu ông ta đã chưa từng nghĩ tới những ông lớn này sẽ tới, cho nên căn bản không chuẩn bị những điều muốn nói gì cả, lén nhìn Giang Nghĩa một cái, trong lòng càng thêm nghi hoặc.
Giang Nghĩa có đức năng gì mà có thể mời những người này tới?
Ngược lại là Đường Văn Chương chủ động hỏi: “Thứ cho tôi mạo muội hỏi một câu, các vị hôm nay tại sao tới nhà họ Đinh chúng tôi?”
Phan Hiếu lãnh đạm nói: “Không phải nhà họ Đinh các người viết thư mời, mời chúng tôi đến sao? Thế nào, cậu làm chủ nhân ngược lại hỏi khách à?”
Đường Văn Chương nghe vậy, cười ha hả, dùng ánh mắt khinh thường nhìn sang Giang Nghĩa.
“Cũng chính là nói, mọi người đều nhắm vào Đinh Thu Huyền mà tới, mà không phải nhắm vào Giang Nghĩa? Ha hả, Giang Nghĩa, suy cho cùng cậu chỉ là dựa vào một người phụ nữ mới có thể hoàn thành mục tiêu, thật yếu đuối.”
Lời này là mắng Giang Nghĩa, nhưng các chủ tịch nghe vào tai lại vô cùng không thoải mái, có cảm giác chỉ chó mắng mèo.
Phan Hiếu lạnh lùng nhìn Đường Văn Chương: “Cậu là ai?”
Đường Văn Chương kiêu ngạo nói: “Tôi là phó chỉ huy Chiến khu phía đông.”
“Phó chỉ huy?” Phan Hiếu khinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tu-la/309674/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.