Tô Nhàn lập tức cảnh giác, cô ta không phải kẻ ngốc, đương nhiên có thể nhìn ra Triệu Chí Hiên đang nhân lúc cháy nhà mà hôi của. 
Triệu Chí Hiên lần đầu gặp Tô Nhàn thì đã nhìn trúng cô ta rồi. 
Là hoa khôi Đại học Ngoại ngữ, hơi thở thanh xuân toát ra từ trên người Tô Nhàn vô cùng cuốn hút, cùng với dáng người mảnh mai và đường nét gương mặt thanh tú, không ít chàng trai phải cúi đầu dưới làn váy màu hạt lựu của cô. 
Triệu Chí Hiên không phải là người đàn ông đầu tiên muốn có Tô Nhàn, cũng chắc chắn sẽ không phải là người cuối cùng. 
Tô Nhàn mặt lạnh, nhất thời không biết nên trả lời như thế nào. 
Tất nhiên cô không chịu rồi, nhưng nếu cô ta dám nói “không” thì mạng sống của ông Cố sẽ mất đi trong phút chốc; không thể bốc đồng, phải bình tĩnh. 
"Thế nào, Tô Nhàn, có bằng lòng không?" 
"Thực ra tôi chỉ hơn cô có mười tuổi thôi, cũng không coi là có cách biệt thế hệ. Hơn nữa, công việc và thu nhập của tôi đều rất tốt, gả cho tôi cô sẽ không thiệt thòi đâu." 
"Tôi hứa với cô, nhất định sẽ tốt với cô cả đời.” 
Hai tay Tô Nhàn nắm chặt thành nắm đấm, kìm nén lửa giận trong lòng. 
Cộc cộc cộc. 
Giang Nghĩa gõ ngón tay lên mặt bàn, nhàn nhạt nói: "Đơn này hình như có chút vấn đề." 
Triệu Chí Hiên nhíu chặt mày: "Ý cậu là gì?" 
Giang Nghĩa bình tĩnh nói: “Nhiều loại thuốc trong đơn mà anh kê đơn là những loại thuốc cực kỳ phổ biến ở ven đường, một hộp 100-200 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tu-la/309661/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.