“Nói nghe xem, cùng là người của Cục thủy lợi mà sao lại chênh lệch lớn thế nhỉ?”
“Theo tôi thì đây là mánh khóe của Cục thủy lợi, cố ý cho một kẻ cực kỳ thấp kém lót đường để làm nổi bật sự ‘vĩ đại’ của Triệu Lôi chứ sao.”
“Cũng có lý, lần này Cục thủy lợi nở mày nở mặt rồi.”
Triệu Lôi hớn hở thả chìa khóa vào trong hộp, trao cho MC.
MC thật cẩn thận đặt chiếc hộp vào chính trung tâm, quà tặng của Triệu Lôi tuy “bé” nhất nhưng lại được đặt ở vị trí lại bắt mắt nhất.
Triệu Lôi quay lại chỗ ngồi, bắt chéo chân lên.
“Ông Đinh à, thấy món quà này của tôi thế nào?”
Mặt mũi Đinh Nhị Tiến xanh mét, cúi đầu không nói lời nào.
“Ha ha ha ha, sao thế, chẳng phải trước giờ ông thích ganh đua với tôi à?”
“Để xem lần này ông định đua với tôi kiểu gì.”
“Nói rõ cho ông biết nhé Đinh Nhị Tiến, lần này tôi về chắc chắn sẽ được lên làm phó chủ nhiệm, còn ông sẽ phải cút sớm thôi.”
"Ông đấy, đúng là cùng một loại với thằng con rể phế vật kia. Có câu nói như nào ấy nhỉ? Không giống nhau thì không vào cùng một nhà, ha ha ha ha."
Nghe Triệu Lôi châm chọc mỉa mai như vậy, Đinh Nhị Tiến không nói lại được một câu nào.
Ông thua hẳn rồi.
Bên trong đám người.
Đinh Thu Huyền tức đến run cả người, nhìn ba mình bị người khác chèn ép mà lại không làm được gì, cô thật sự rất muốn đi lên cho Triệu Lôi một cái tát.
Đúng lúc ấy, Giang Nghĩa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tu-la/309642/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.