Chương 1739
Đúng vậy.
Thực ra sự việc rất đơn giản.
Cũng giống như có người phạm tội, không nhất thiết phải xử tử mà hoàn toàn có thể đưa ra hình phạt tương ứng tùy theo tội mà người đó đã phạm phải.
Năm đó Đàm Vĩnh Thắng đã bỏ rơi bà nội, tuy rằng đáng hận nhưng tội không đến mức phải chết nhỉ?
Giang Nghĩa mỉm cười, anh nói rất thoải mái: “Nếu Đàm Vĩnh Thắng năm đó cậy vào việc có tiền có quyền, chơi đùa khắp nơi, vậy để trừng phạt tội ác của ông ta, tôi phải khiến ông ta mất đi quyền thế, khiến ông ta từ nay về sau trở thành một người bình thường.”
“Tôi không giết ông ta, nhưng tôi muốn khiến cơ nghiệp trăm năm của nhà họ Đàm bị hủy hoại trong chốc lát.”
Sáng sớm hôm sau.
Sau khi ăn sáng xong, Nhậm Chỉ Lan đỡ Giang Hàn Phi ngồi ở cửa phơi nắng.
Giang Nghĩa lấy một chiếc ghế nhỏ đến ngồi xuống một bên, mỉm cười nói: “Ba, ba vần dự định quay lại Khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc sao?”
Giang Hàn Phi khẽ nhíu mày: “Khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc còn có liên quan gì đến ba?
“Có chứ, dù sao hiện tại trên danh nghĩa, chủ tịch của Khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc vẫn là ba. Ba, ba phải trở về chủ trì đại cục.
Giang Hàn Phi xua tay lia lịa: “Vừa tới đó là ba liền nghĩ đến chú hai con, không được gì chỉ thấy đau thương, không đi, không đi.”
Ngừng một chút, ông nói tiếp: “Nghĩa, không phải con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tu-la/2724425/chuong-1733.html