Chương 1719
“Đuổi theo!”
Phi Kê lập tức lên xe, dẫn theo thuộc hạ đuổi theo con bướm..
Thật là một con bướm xinh đẹp.
Đôi cánh sặc sỡ sắc màu, dập dờn tung lên hạ xuống, được ánh nắng ban mai chiếu vào, tỏa sáng ra thứ ánh sáng rực rỡ.
Đó là biểu tượng của sự sống, là sự ra đời của cái đẹp.
Bay đi! Bươm bướm.
Phi Kê phóng xe đuổi theo phía sau, lúc đầu là đường nhựa, sau là đường nhỏ, sau đó con bướm không bay theo lẽ thường nữa, bay qua đồng ruộng, mương máng, bãi cỏ.
Xe đuổi theo không kịp.
Phi Kê nhảy khỏi xe, chạy bộ đuổi theo.
Giãm lên đồng ruộng, băng qua mương, chạy qua bãi cỏ, làm cho cả người lấm lem bùn đất, dù cho có bị té ngã bao nhiêu lần, ông ta cũng không rời mắt khỏi con bướm kia một giây.
Ông ta kiệt sức, thở hổn hển.
Cuối cùng, sau hơn hai giờ rượt đuổi, Phi Kê đi theo con bướm đến một vườn cây ăn quả.
Con bướm bay qua cửa sổ, vào một ngôi nhà đổ nát nằm giữa vườn cây ăn quả.
“Chính là chỗ này!”
Phi Kê lập tức gọi điện cho các anh em, thông báo vị trí cụ thể, bảo tất cả lập tức đến đây.
Xử lý xong, ông ta nóng lòng đi về phía cổng của vườn cây ăn quả đằng trước.
“Đứng lại.
“Ông đang làm gì đấy?”
Phi Kê còn chưa kịp đến gần, mấy người làm vườn đã tụ tập xung quanh, người nào người nấy cầm cuốc, xẻng trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tu-la/2373776/chuong-1713.html