CHƯƠNG 1483
Nhìn thấy ba trầm mặc không nói, Thạch Văn Bỉnh càng điên cuồng hơn, anh ta trực tiếp lao tới phía Thạch Khoan, vừa đánh vừa gầm lên: “Phế vật, có người ba như ông sao? Chẳng trách mẹ tôi năm đó xem thường ông, thà chạy theo lão già giàu có nhưng xấu xí ở thủ đô, cũng không muốn tiếp tục sống cùng ông. Ông chính là một phế vật, rác rưởi, đồ ngu xuẩn!”
Một người đàn ông, một người ba, bị con trai của mình vừa đánh vừa mắng.
Mặt mũi biết để đâu?
Điều đáng giận nhất là mỗi một câu của Thạch Văn Bỉnh đều đâm vào ống phổi của Thạch Khoan.
Vợ của ông ta năm đó là nhìn không quen tính cách lù đù, yếu đuối nhượng bộ đó của Thạch Khoan mới chạy theo lão già giàu có ở thủ đô.
Đó là nỗi đau cả đời của Thạch Khoan.
Lúc này bị nhắc tới, lửa giận đè nén nhiều năm của Thạch Khoan cuối cùng cũng bùng nổ.
“Mẹ kiếp mày kêu cái gì mà kêu?”
“Có bản lĩnh, mày đi theo con mẹ đê tiện đó của mày tới thủ đô đi!”
“Thạch Khoan tao cả đời tính kế thông minh, cuối cùng bị hủy trong tay đồ khốn như mày, đồ không não, mẹ kiếp tao cũng nghĩ ngờ mày có phải là con tao sinh ra không!”
“Mày có thể là do con mẹ đê tiện đó của mày sinh ra với người đàn ông khác ở bên ngoài!”
Thạch Khoan cũng không quan tâm nữa, mắng phải nói là rất khó nghe.
Đôi ba con này cãi nhau ở trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tu-la/2373311/chuong-1480.html