Chương trước
Chương sau


CHƯƠNG 1330

Ông ta vừa vỗ tay vừa đi đến trước mặt Giang Nghĩa: “Cao tay, thật cao tay, tôi lăn lộn trong thương trường hơn mấy chục năm, lần đầu tiên nhìn thấy một trận thắng vẻ vang như thế. Cậu Giang, cậu thật sự là thiên tài kinh doanh.”

Giang Nghĩa uống một ngụm nước, miệng mỉm cười.

Kỳ Chấn ngồi trên ghế sofa, khâm phục nói: “Lúc đó cậu nói muốn tặng quà cho tôi, tôi nói thật một câu, tôi vẫn không tin tưởng cho lắm, dù sao thì chuyện này hoàn toàn không có khả năng làm được.”

“Nhưng mà trải qua chuyện ngày hôm nay, sau này cậu có nói cái gì thì tôi cũng không cần phải suy nghĩ mà lựa chọn tin tưởng.”

“Với một cái giá hời chín mươi tỷ mua hết số hàng còn lại của ba nhà cung cấp lớn. Cậu Giang, bây giờ cậu chính là kỳ tích trong giới trang sức.”

Giang Nghĩa xua xua tay: “Không cần phải tâng bốc tôi như thế, chỉ là tôi nghĩ nhiều hơn người khác mấy bước mà thôi.”

Kỳ Chấn cười gian xảo: “Nói cũng đúng, quả thật là có một bước cậu không tính tới, hoặc là nói đúng là cậu cũng nói vài câu khoác lác.”

“Cái gì, tôi nói khoác cái gì?” Giang Nghĩa tò mò hỏi.

Kỳ Chấn hắng giọng: “Lúc đó cậu nói muốn tặng quà cho tôi, cậu đã nói là sẽ không tốn một đồng tiền nào, là miễn phí, là miễn phí miễn phí đó, tại sao ngày hôm nay lại bỏ ra chín mươi tỷ?”

Đây thực sự là vấn đề, lúc đầu Giang Nghĩa cứ luôn miệng nói là miễn phí, không cần Kỳ Chấn trả một đồng nào, vậy mà hôm nay vẫn phải chi ra 90 tỷ?

Đương nhiên cái giá 90 tỷ này đã là cái giá hời rồi, Kỳ Chấn không có ý trách cứ Giang Nghĩa, chỉ muốn trêu chọc anh thôi.

Giang Nghĩa cầm tách trà lên, bình thản nói: “Chủ tịch Kỳ, mặc dù lần này tốn 90 tỷ, nhưng không phải trích từ tài khoản công ty, không tiêu tiền của công ty, nói cách khác là không tiêu tiền của ông. Cho nên về cơ bản nó hoàn toàn miễn phí.”

“Ồ?” Kỳ Chấn tò mò hỏi: “Chẳng lẽ cậu tự bỏ 90 tỷ tiền túi ra mua “quà” cho tôi? Thế thì ngại quá.”

Giang Nghĩa lắc đầu: “Tôi không hào phóng thế đâu.”

Kỳ Chấn mơ hồ: “Thế cậu lấy ở đâu ra 90 tỷ?”

Giang Nghĩa nhắc nhở: “Ông còn nhớ bọn người Viên Triệu Hào không?”

Câu nói kia làm thức tỉnh Kỳ Chấn, ông ta đương nhiên nhớ rồi. Cuộc họp ban quản lý lần trước, mục đích chính là sa thải tất cả bọn họ.

Tại cuộc họp sa thải nhân viên đó, Giang Nghĩa đã tạo cho Kỳ Chấn một bất ngờ, đó chính là khiến cho ban quản lý như Viên Triệu Hào bị sa thải rồi còn mất tiền nữa.

Tải ápp ноla để đọc full và miễn phí nhé.

Có lẽ nào…

Kỳ Chấn kinh hãi nhìn Giang Nghĩa.

Giang Nghĩa gật đầu: “Xem ra chủ tịch Kỳ đã đoán được rồi. Không sai, chúng ta đã nhận được tiền của đám Viên Triệu Hào, tổng cộng là 90,66 tỷ, vừa đủ để thanh toán 90 tỷ cho lần mua hàng này.”

Phục rồi, ông ta phục thật sự.

Kỳ Chấn giơ ngón tay cái lên, bội phục sát đất trước mưu kế của Giang Nghĩa.

Ngay từ đầu, khi Giang Nghĩa đòi tiền đám người Viên Triệu Hào, anh đã tính đến bước sử dụng tiền của Viên Triệu Hào để mua hàng của Sử Chính Cương.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.