CHƯƠNG 1291
Sử Chính Cương ngước mí mắt liếc nhìn anh, lật một trang báo, mất kiên nhẫn rồi nói: “Cậu Giang, xin lỗi, lô hàng mà cậu muốn không còn nữa, cậu đi đi.”
“Cái gì?!”
Giang Nghĩa lập tức đứng dậy, khó tin mà nói: “Lô hàng đó là tôi vất vả tốn hơn một tuần phân loại ra, sao có thể không còn chứ? Ông không phải đồng ý bán cho tôi rồi hay sao?”
Sử Chính Cương cào tóc: “Vậy sao? Tôi đã đồng ý với cậu sao? Chúng ta từng ký hợp đồng chưa?”
“Ông chủ Sử, ông đây là đang giở trò vô lại.”
“Nói chuyện kiểu gì đấy? Sử Chính Cương tôi luôn nói một là một hai là hai, đã ký hợp đồng thì sẽ làm theo đúng yêu cầu. Nhưng tôi chưa có ký hợp đồng với cậu, cậu sao có thể vu khống tôi đã đồng ý với cậu chứ?”
“Ông chủ Sử, nói như vậy ông không định bán lô hàng đó cho tôi?”
“Tôi là ông chủ, tất cả số hàng ở đây bán cho ai, tôi nói mới tính.”
“Hiểu rồi.”
Giang Nghĩa cất tài liệu đi, đứng dậy rồi nói: “Ông chủ Sử, ông không muốn bán hàng cho tôi không vấn đề gì cả, nhưng có thể để tôi chết rõ ràng, cho tôi một lời giải thích hợp lý không?”
Sử Chính Cương gấp tờ báo lại, nhìn Giang Nghĩa vài giây, lạnh lùng nói: “Cậu muốn lời giải thích đúng không? Không thành vấn đề, tôi nói cho cậu. Tổng giám đốc của trang sức Thiệu Anh – Weiss, dùng cái giá 3000 tỷ mua đứt lô hàng đó của cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tu-la/2372931/chuong-1289.html