CHƯƠNG 1209
Giang Nghĩa cười nói: “Được đó, động tác rất nhanh gọn, anh đây không phải là đến để báo cáo, mà là đến đây khoe công.”
Đinh Phong Thành cười xấu xa chỉ chỉ vào Giang Nghĩa: “Ôi chao, bị cậu nhìn ra rồi, hahaha.”
Người một nhà vui vẻ hòa thuận.
Ăn được một nửa, Giang Nghĩa nhắc nhở: “Mọi người sẽ dùng khoản tiền vay của ngân hàng để đi mua nguyên liệu, nhưng mà anh phải chú ý, vũng nước này rất sâu, giá cả, chất lượng, hàng tồn kho, mọi thứ đều phải được kiểm tra và xác minh.”
Đinh Phong Thành vỗ vỗ ngực: “Yên tâm đi, tôi đã hiểu.”
Ngày hôm nay Đinh Phong Thành vô cùng hăng hái, rốt cuộc cũng đã có thể quét sạch mọi thứ xui xẻo của khoảng thời gian trước.
Ông cụ Đinh Trung cũng không còn nhúng tay vào công việc của anh ta, bỏ mặc anh ta tự mình gầy dựng thiên hạ.
Ngay cả Đinh Nhị Tiến cũng rất bất ngờ: “Thật sự phải lau mắt mà nhìn nha, Phong Thành à, chú ba nói với cháu một câu thật lòng, trước kia chú xem thường cháu, trong mắt chú, cháu còn không bằng quả rắm nữa kìa, nhưng mà khoảng thời gian này cháu đã thay đổi rõ rệt, đột nhiên tiến bộ rất nhanh, rất có bộ dáng của chú lúc còn trẻ.”
Phụt.
Tất cả mọi người đều cười ồ lên.
Tô Cầm lườm ông: “Cái ông già này nói bậy nói bạ cái gì vậy, còn nói là bộ dạng lúc ông còn trẻ hả? Lúc ông còn trẻ, ông còn không bằng Phong Thành nữa kìa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tu-la/2372767/chuong-1208.html