CHƯƠNG 1197
Giang Nghĩa kéo kéo quần áo cho ngay ngắn: “Nói đến đây, tôi đã ngồi ở đây lâu như thế rồi, hình như vẫn chưa giới thiệu với anh về bản thân mình, anh cũng không biết tên của tôi.”
Tiết Hải Vinh cười mỉa: “Tôi cần biết tên của anh à, anh là Ngọc Hoàng Đại Đế hay là Như Lai Phật Tổ vậy?”
“Tôi tên là Giang Nghĩa.”
“Giang Nghĩa?”
Tiết Hải Vinh sửng sốt mấy giây, hình như là anh ta đã nghe thấy cái tên này ở đâu đó, rất quen tai, nhưng mà nhất thời không nhớ rõ.
Giang Nghĩa lấy một tấm danh thiếp từ trong túi ra đưa cho anh ta: “Đây là danh thiếp của tôi.”
Dòng chữ trên danh thiếp là giám đốc thu mua Star Jewelry, phân bộ khu Giang Nam.
Khu Giang Nam… giám đốc thu mua?
Nhìn chức vị trên danh thiếp hai tay Tiết Hải Vinh run rẩy không biết để đâu, căn bản không dám nhận lấy tấm danh thiếp đó.
Giang Nghĩa mỉm cười đặt tấm danh thiếp trước mặt anh ta, từ tốn nói: “Cảm ơn anh đã chủ động thừa nhận lỗi lầm của mình với tôi, nếu không thì tôi thật sự không có cách nào đuổi việc hai ba con các anh.”
Tiết Hải Vinh run rẩy cả người.
Rốt cuộc bây giờ anh ta cũng đã biết là mình đắc tội với ai.
Người ta thường nói không thể nhìn mặt mặt bắt hình dong, nước biển không thể đo bằng nắm tay, ai có thể ngờ rằng người bạn trai không đáng chú ý mà Tô Nhàn dẫn đến lại là giám đốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tu-la/2372743/chuong-1196.html