CHƯƠNG 1140
Tài xế mắng “đồ ngu”, sau đó lái xe rời đi, hoàn toàn không dám ở lại nữa, thường xuyên lái xe ban đêm, đương nhiên ông ta hiểu được đám người này không dễ chọc.
Giang Nghĩa đi về phía đám đàn ông lực lưỡng kia, những người này đương nhiên cũng nhìn thấy Giang Nghĩa.
Giang Nghĩa chưa kịp đến gần, một tên đàn ông đã bước tới ngăn Giang Nghĩa lại.
Hắn ta cố ý lấy một con dao nhỏ ra huơ vài đường rồi lạnh lùng nói: “Không phải chuyện của mày, cút.”
Tuy giọng nói nhỏ nhưng từng chữ rất rõ ràng.
Trong một đêm khuya lạnh lẽo như vậy, bị kẻ xấu dùng dao uy hiếp, phía sau còn có bốn năm tên, người bình thường hoàn toàn không thể ở lại.
Nhưng Giang Nghĩa sao có thể là một người bình thường?
Anh rất bình tĩnh hỏi: “Hình như tôi nghe thấy ai đó trong xe hét lên “cứu mạng”.”
Người đàn ông lạnh lùng nhìn Giang Nghĩa: “Mày cố ý gây chuyện à?”
Giang Nghĩa mỉm cười: “Nếu đúng vậy thì sao?”
“Tự tìm đường chết!”
Không nói thêm lời nào, người đàn ông giơ cánh tay lên định đâm vào tim Giang Nghĩa, ra tay ngoan độc và dứt khoát, ở khoảng cách gần và tốc độ nhanh như vậy, người bình thường hoàn toàn không thể nào né tránh.
Nhưng Giang Nghĩa như một bóng ma, không thấy bất cứ động tĩnh gì, lại dễ dàng tránh được nhát dao của đối phương, sau đó vươn tay tóm lấy cổ người đàn ông từ phía sau.
“Anh nóng nảy quá, bình tĩnh lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tu-la/2372629/chuong-1139.html