Chương 1096
Nguy hiểm gần kề ngay trước mắt.
Nhưng mà có lẽ anh Hải đã quên đi một chuyện, bản thân anh ta cũng có mặt trong “căn phòng nhỏ” này.
Anh ta thấy giữa anh ta và Giang Nghĩa cách nhau bảy tám mét, cho dù Giang Nghĩa có muốn làm gì thì cũng không kịp.
Nhưng đó chỉ là yêu cầu đối với người bình thường mà thôi, nếu như đối với Giang Nghĩa thì không tính nữa.
Lúc anh Hải còn chưa nói xong, Giang Nghĩa đã giống như tia chớp trong nháy mắt rời khỏi vị trí mà chạy về phía anh Hải.
Lúc này, anh Hải mới ý thức được tình huống có chỗ không đúng.
Anh ta muốn ra lệnh cho người nhanh chóng nổ súng, kết quả còn chưa há miệng thì mình đã trở thành “tù nhân”.
Lúc tất cả mọi người chưa kịp phản ứng, Giang Nghĩa đã đi ra sau lưng anh Hải, tay khoác lên trên vai anh Hải, xem anh Hải như là bia đỡ đạn.
“Không được bắn!” Anh Hải vội vàng ra lệnh cho đàn em, sợ sơ ý một chút, bọn họ sẽ cướp cò giải quyết cả mình.
Tốc độ Giang Nghĩa nhanh đến nỗi không thể tưởng tượng, nhưng thực lực kinh người của Giang Nghĩa, anh ta tin trong khoảnh khắc mà đàn em nổ súng, Giang Nghĩa có thể giải quyết anh Hải dễ dàng.
Anh Hải nuốt một ngụm nước bọt, cố gắng nặn ra nụ cười: “Giang Nghĩa, anh đang làm gì vậy chứ? Cho dù có bắt tôi, anh cho rằng anh có thể thuận lợi trốn thoát à?”
“Vẫn nên nghe tôi khuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tu-la/2372540/chuong-1095.html