Chương trước
Chương sau


CHƯƠNG 1019

Kết quả, Mạnh Văn khinh bỉ cười khẩy: “2100 tỷ? Có chút tiền mà muốn mua một câu lạc bộ bóng đá lớn như vậy? Cho ăn xin à?”

“Bảo hiểm Vinh Tài chúng tôi sẵn sàng trả 3000 tỷ đồng!”

3000 tỷ, cao gấp đôi giá trị thực của Nguyên Thiên, phải nói những người bán bảo hiểm rất giàu.

Ngay cả một gã khổng lồ trong ngành như Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng cũng hơi lép vế trước ngành bán bảo hiểm.

Mạnh Vấn thờ ơ dựa lưng vào ghế, bắt chéo chân, dùng ánh mắt chế giễu nhìn mấy người ở đối diện, hoàn toàn khinh thường họ.

La Phong rất xấu hổ.

Mặc dù Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng cho anh ta toàn quyền trao đổi nhưng anh ta không có quyền “thêm tiền” gì cả, nói trắng ra thì anh ta chỉ là một người làm công phụ trách chạy việc lặt vặt và bàn bạc chi tiết mà thôi.

Tiền đã thoả thuận xong ngay từ đầu.

Ngay cả khi La Phong muốn thêm tiền, anh ta cũng không thể làm gì được.

Đỗ Khôn nghiến răng nghiến lợi, nhỏ giọng nói: “Anh Phong, gọi cho chủ tịch Tôn của Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng, xin thêm tiền.”

La Phong rất xấu hổ, giá cả đã thương lượng xong, tự nhiên thêm tiền, Tôn Tại Ngôn đồng ý chuyện này mới là lạ.

Thậm chí anh ta còn chẳng có mặt mũi để gọi mọi người.

Mạnh Văn ngáp một cái: “Này, các anh đang lải nhải cái gì ở đó vậy? Không có tiền à? Nếu không có tiền thì thu dọn đồ đạc cút khỏi đây, đừng ở đây cản trở tiến độ của tôi, tôi rất bận!”

Đám người La Phong tức giận nhìn Mạnh Văn.

Nếu việc mua lại thất bại, họ không chỉ không còn mặt mũi nhìn Tôn Tại Ngôn, mà chính họ cũng sẽ mất việc.

Chán thật chứ!

Nhưng mà làm thế nào được? So với Bảo hiểm Vinh Tài có tiền có thế hơn, ba người bọn họ chẳng là cái đếch gì cả.

Ngay khi họ đang hết đường xoay sở, chuẩn bị bỏ vũ khí đầu hàng, thì Giang Nghĩa, người vẫn im lặng ngồi trong góc nãy giờ, mở miệng nói: “4500 tỷ, Nguyên Thiên, tôi muốn nó.”

Cả hội trường bỗng im bặt, thời gian như ngừng lại, cũng không có chút tiếng động nào phát ra.

Ánh mắt của mọi người đều tập trung lên người Giang Nghĩa-người ngồi khuất trong góc không ai thèm liếc.

Có người sửng sốt, có người nghi hoặc, cũng có người hưng phấn.

Ở phía đối diện, Mạnh Văn không bắt chéo chân nữa, cau mày hỏi: “Cậu vừa nói gì? Lặp lại lần nữa đi? Lúc nãy tôi không nghe rõ.”

Giang Nghĩa bình tĩnh nhắc lại: “4500 tỷ, tôi muốn mua Nguyên Thiên.”

Lần này, tất cả mọi người đều nghe rõ từng câu từng chữ.

4500 tỷ, đây chắc chắn là một con số khổng lồ, còn cao hơn tận 1500 tỷ so với cái giá 3000 tỷ mà Mạnh Văn đưa ra. Nếu là người bình thường thì chắc chắn không thể trả nổi.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.