Chương 927
Thậm chí là tức giận muốn khóc.
Xe dừng lại.
Giang Nghĩa dừng xe sát bên đường, anh mở cửa sổ xe ra, cơn gió nhè nhẹ mang theo hương hoa bay vào trong cửa, anh lẳng lặng nhìn Đinh Thu Huyền.
Sau đó, lần đầu tiên Giang Nghĩa dịu dàng gọi.
“Vợ à.”
Bầu trời đầy nắng.
Hoa nở xuân về.
Vạn vật sinh sôi.
Trong nháy mắt, cảm giác ghen tuông trong lòng Đinh Thu Huyền biến mất hoàn toàn, lần đầu tiên, lần đầu tiên Giang Nghĩa chính thức gọi mình là vợ.
Hai người bọn họ đều là người có tính cách rụt rè, sẽ rất ít khi chủ động gọi đối phương như thế.
Cho dù bọn họ rất yêu nhau.
Ngày hôm nay, Giang Nghĩa rụt rè đã dạn dĩ hơn, thể hiện sự ấm áp của một người đàn ông dành cho vợ mình.
Đinh Thu Huyền xấu hổ cúi đầu, gương mặt đỏ ửng.
Rõ ràng là vợ chồng, lại bởi vì một tiếng xưng hô mà ngượng ngùng không biết phải làm thế nào, có lẽ là tìm khắp thiên hạ này cũng chẳng tìm ra cặp thứ hai.
Giang Nghĩa mỉm cười nắm lấy tay Đinh Thu Huyền.
Cái gì cũng không nói.
Anh chậm rãi nhích lại gần, khom người, từ dưới lên trên, nhẹ nhàng hôn lên môi Đinh Thu Huyền.
Yêu.
Giờ phút này như hòa tan.
Ánh mặt trời ấm áp xuyên qua cửa sổ xe chiếu lên gương mặt trẻ trung của bọn họ, hay cho đôi tiên đồng ngọc nữ, hay cho đôi uyên ương nghịch nước.
Trước khi hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tu-la/2372205/chuong-926.html