Chương trước
Chương sau
Ai ngờ Diệp Lâm Quân lại nở một nụ cười đầy bình tĩnh rồi nói: “Tôi biết, chắc chắn bọn họ.
sẽ tới giết tôi!”
“Vậy mà anh còn cười được à?”
Lý Trường An rất thắc mắc.
“Đến thì đến thôi, tới bao nhiêu tôi giết bấy nhiêu!”
Diệp Lâm Quân nói với vẻ mặt không quan trọng khiến cho Lý Trường An sợ ngây người.
Nếu là trước kia thì cho dù toàn thế giới có nhằm vào, anh ta không sợ là đúng.
Nhưng hôm nay anh ta đã trở thành một người bình thường mà vẫn còn chẳng thèm để ý? Đang dùng sinh mệnh của mình để nói đùa à? “Còn việc gì không? Nếu không thì mau đi đi!” Diệp Lâm Quân ra lệnh tiễn khách.
“Vậy thì chính anh cẩn thận một chút, tốt nhất là trốn đi, bọn họ sẽ không bỏ qua cho anh đâu”
Lý Trường An nhìn chằm chăm Diệp Lâm Quân mà nói.
“Anh cũng cẩn thận một chút, đừng để bọn họ biết được mà diệt khẩu!” Diệp Lâm Quân nhắc nhở anh ta.
Lý Trường An cười cười rồi trả lời: “Yên tâm đi, chuyện này sẽ không xảy ra đâu! Tôi là huấn luyện viên đặc chủng của Vệ binh Viêm Long, bọn họ không dám giết tôi!” Lý Trường An không có để chuyện này trong lòng, thậm chí anh ta còn cảm thấy Diệp Lâm Quân suy nghĩ nhiều quá.
Không quan tâm đến sự sống chết của chính bản thân mình mà lại quan tâm người khác.
Nhưng Lý Trường An vẫn câu nguyện Diệp Lâm Quân có thể vượt qua được kiếp nạn này.
Sau khi Lý Trường An về lại căn cứ thì phát hiện hai người Kim Phụng Thiên đúng là đang lén lút sự dụng thuốc.
Anh ta vội vàng ghi chép chứng cứ lại.
Một bên khác, cao thủ mà Đại sư luyện thể thuật tìm đã tới.
Tám người lén lút lẻn vào Giang Bắc để ám sát Diệp Lâm Quân.
Rất nhanh hai bên đã gặp nhau.
“Các người đi lên thử xem” Diệp Lâm Quân để sáu hộ vệ mà Thục Thiên Vương phái tới đi lên thử. .
||||| Truyện đề cử: Nữ Phụ Pháo Hôi Muốn Độc Sủng |||||
Sáu người này vẫn luôn đi theo Diệp Lâm Quân thực hiện huấn luyện.
Thử xem có tiến bộ chút nào không? Hai bên đánh một trận nhưng không phân được thăng bại!
Điều này đối với sáu người đó mà nói là sự tiến bộ vượt bậc.
Dù sao tám người kia là cao thủ ẩn thế của nước Thái Vương! Bọn họ cũng vô cùng khiếp sợ, sáu tên nhóc này mà có thể ngăn cản được mình ư? “Bé Quân lên đi con!” Điều kinh ngạc nhất là Diệp Lâm Quân còn kéo bé Quân tới trước mặt mình.
Tám cao thủ nhìn bé Quân đi tới khiêu chiến thì đều trợn tròn cả mắt.
Đây là đang khinh thường bọn họ đúng không? Còn phái một con nhóc tới đối phó với bọn họi Khiêu khích! Khiêu khích một cách trắng trọn.
“Giết nó!” Một người trong đó không thể nhịn được nữa mà xông lên phía trước bắt đầu đánh bé Quân.
Nhưng một cảnh tượng đáng sợ xuất hiện, người này bị bé Quân đá bay.
Sau khi anh ta rơi xuống đất thì không đứng lên được nữa. Bảy người khác thấy thế thì đều ngây ngẩn cả người.
“Lên! Cùng lên đi!” Bảy người còn lại Lý Trường An nhao nhaora tay.
Bé Quân đánh nhau với bảy người này, rất nhanh sau đó bảy cao thủ đều bị bé đánh bay ra ngoài.
Bọn họ ngã trên mặt đất rồi nhìn chằm chằm bé Quân với vẻ không thể nào tin tưởng được.
Bọn họ sắp điên rồi!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.