Mười ngày không có tiến bộ.
Nửa tháng đã trôi qua, mặc dù mọi người có tiến bộ nhưng cơ bảïfï có thể xem là bằng không.
Dường như tiềm lực của bọn họ đã bị khai phá tới mức lớn nhất, không thể nào khai phá tiếp được nữa.
Các học viên bắt đầu luống cuống, đám huấn luyện viên và người phụ trách của Vệ binh Viêm Long cũng đều rất sốt ruột.
Đây chẳng khác nào là dậm chân tại chỗ cả.
Không thể như thế được.
Kế hoạch huấn luyện đều đi theo Chương trình, không hề xảy ra bất cứ vấn đề gì.
Các học viên cũng không có vấn đề gì hết!
Vậy đến cùng là vấn đề năm ở đâu?
Chủ yếu là giai đoạn thứ nhất bọn họ tiến bộ rất nhanh chóng, khiến người ta không thể nào.
tưởng tượng được.
Nhưng tại sao giai đoạn thứ hai, sau khi đuổi Diệp Lâm Quân đi thì lại tịt ngòi rồi?”
“Huấn luyện viên Kim,có chuyện.gì xảy ra vậy? Nếu cứ như thế nữa thì chúng ta sẽ bị Diệp Lâm Quân chê cười đó!”
Đám người Thiệu Hình Thiên đều sốt ruột như kiến bò trên chảo nóng.
“Có lẽ là phương án huấn luyện này của chúng ta có vấn đề, các người đã bị phát triển tới giới hạn rồi, chúng ta phải đổi một phương án huấn luyện khác.” Kim Phụng Thiên nói.
“Đồng ý!”
Hai người huấn luyện viên khác cũng nhao nhao đồng ý.
Thế là bọn họ lại đổi một phương án huấn luyện mà tiếp tục.
“Tôi không tin!”
Tất cả mọi người đều không chịu thua.
Thật không ngờ rằng việc bọn họ không tiến bộ được chẳng liên quan gì tới phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tran-quoc/413411/chuong-2106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.