Chương trước
Chương sau
Đừng nói là tốc độ gấp ba lần, cho dù có muốn nhanh hơn một chút cũng khó!”-Diệp Lâm Quân nở một nụ cười rồi nói.
Kế hoạch huấn luyện của Kim Phụng Thiên đúng là không tệ.
Nhưng thật ra là tiềm lực của những thiên tài kế tục này đã bị khai thác gần hết rồi.
Khai thác thêm cũng chẳng còn ý nghĩa gì nữa nên phải dùng cách khác, tạo riêng cho mỗi người một kế hoạch để đề cao.
Cho nên kế hoạch huấn luyện của Kim Phụng Thiên cũng chẳng khiến cho mấy người này tiến bộ hơn được bao nhiêu.
Có thể giữ vững không lùi là đã không tệ rồi.
Đừng nói gì tới tốc độ tiến bộ nhanh gấp ba gấp năm lần.
“Ha ha! Không có sự quấy rầy của Diệp Lâm Quân thìchúng tội chắc chắn sẽ tiến bộ hơn gấp năm lần, thậm chí là gấp mười lần!”
“Không tin thì anh chờ xeml”
Mấy người Thiệu Hình Thiên hô lên.
“Ừ, tôi chờ”
Diệp Lâm Quân lắc đầu với vẻ bất đắc dĩ, thực sự anh đã định truyền lại những gì mình biết cho những đứa trẻ này. Nhưng bọn họ lại từ chối, lại còn đuổi mình đi, là do chính bọn họ không cần cơ hội này!
Không trách được người khác!
“Đi thôi con gái, chúng ta đi nào!”
Cuối cùng Diệp Lâm Quân rời khỏi căn cứ kế hoạch Tiềm Long: Trong căn cứ vang lên tiếng reo hò.
Giống như là bọn họ vừa đưa tiễn một ôn thần vật.
“Tiếp theo mới chính là giây phút chúng ta thật sự bay lên!”
Đám người Thiệu Hình Thiên vô cùng hưng phấn.
“Tốt, tôi tin rằng dưới sự chỉ dạy của ba người huấn luyện viên, mọi người sẽ bước tới một tầm cao mới.” Kim Phụng Thiên cũng vô cùng tự tin.
Theo suy nghĩ của bọn họ thì sự tiến bộ của học viên trong giai đoạn thứ nhất đều là do bọn họ thúc đẩy. Chẳng có liên quan gì tới Diệp Lâm Quân cả.
“Chúng ta mong chờ một tháng sau.”
Một tháng sau, bọn họ sẽ cầm theo phiếu điểm tiến bộ gấp năm lần ném thẳng vào mặt Diệp Lâm Quân.
Chò mong…
Chuyện này cũng chẳng có ảnh hưởng gì với Diệp Lâm Quân cả, anh chỉ là nhân lúc huấn luyện bé Quân rồi tiện thể luyện cho bọn họ mà thôi.
Sau khi trở về Giang Bắc thì Diệp Lâm Quân cố ý đi thăm một trăm người Tiêu Phong.
Một trăm người này mất ăn mất ngủ, đúng thật là liều mạng.
Bọn họ đều đang dựa vào tín niệm mãnh liệt mà liêu! “Ân nhân, về sau ngài chính là ân nhân của chúng tôi! Cho dù ngài bảo chúng tôi lên núi đao xuống biển lửa chúng tôi cũng sẽ không chối từ!”
Một trăm người Tiêu Phong quỳ xuống “Mọi người có thể khôi phục, có thể mạnh lên thì tôi cũng rất vuil” Diệp Lâm Quân vừa cười vừa nói.
Anh lại cười với mấy người mà Thục Thiên Vương sắp xếp bảo vệ anh rồi nói: “Luyện chung đi, dù sao cũng nhàn rỗi” Mãy người họ cũng gia nhập huấn luyện một cách hưng phấn.
Rất chờ mong ngày mà một trăm người vô dụng này phát sáng! Mấy ngày này, vệ binh viêm long và Thục Thiên Vương vẫn luôn tra xét.
Nhưng từ đầu đến cuối cũng không tìm được dấu chân của cường giả cấp Bắc Ma.
Đáng sợ nhất là từ kết quả kiểm tra hiện trường cho thấy tất cả có ba cường giả mạnh hơn cấp Bắc Ma từng chiến đấu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.