Nghe vậy, những người khác tỏ vẻ sợ hãi.
Có cửu đại thiên vương ở đây, thật sự không có ai dám động vào Diệp Lâm Quân!
“Không phải, Thục Thiêện.Vương là chuyện khác…”
Sau khi nghe về chuyện công pháp, Thục Thiên Vương cười khinh: “Mọi người đều rõ mấy năm nay thầy đối với Lạc Việt như thế nào chứ?
Sao thầy ấy có thể đi làm những chuyện gây hại cho Lạc Việt?”
“Hơn nữa, thầy ấy bây giờ đã trở thành người bình thường, giữ công pháp lại có ích gì?”
“Không có hiệu quả, chỉ có thể nói loại công pháp này không phải người nào cũng thích hợp luyện!”
Sau khi được Thục Thiên Vương nhắc nhở, mọi người cũng lần lượt phản ánh lại.
Đúng hat Nghĩ lại cũng phải, bao nhiêu năm rồi, chỉ có một mình Diệp Lâm Quân.
Nghĩ tới nghĩ lui, Diệp Lâm Quân cũng đã bằng lòng phế võ công của mình, cậu ta giữ lại công pháp để làm gì nữa chứ?
“Là chúng tôi đã hiểu lầm! Xem ra, có thể là cách làm của chúng tôi có sai sót!”
“Đi, đi mau!”
Mọi người đều nhận lỗi rồi lập tức rời đi.
“Lần sau đừng tới làm phiền thầy của tôi!”
Thục Thiên Vương tức giận quát.
Diệp Lâm Quân bất lực lắc đầu: “Là cậu đã cứu bọn họ!”
Diệp Lâm Quân định chuẩn bị đánh cho những người này một cú trời giáng thì Thục Thiên Vương xuất hiện.
“Thầy yên tâm đi, một ngày làm thầy cả đời như cha. Hoàng Thanh Phong con sẽ dốc toàn lực để bảo vệ cho thầy, không để thầy và người nhà chịu bất cứ tổn thương gì!”
“Con nghĩ các sư huynh đệ khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tran-quoc/413384/chuong-2079.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.