Nhất là bây giò mấy tỉ người đều tôn tứ tiểu long làm anh hùng.
Bây giờ anh nói cho bọn họ biết, Bắc Ma không phải tứ tiểu long giết.
Đoán chừng người người đều tức giận.
Chứ nói chỉ là bọn họ.
Diệp Lâm Quân nói mình giết Bắc Ma, tương đương với phủ định hiểu biết của mọi người.
“Diệp Lâm Quân, chúng tôi nói thật cho anh biết, không phái anh đi đối phó với Bắc Ma, nguyên nhân chỉ có một: bởi vì anh không phải đối thủ của Bắc Ma, tứ tiểu long có kỹ thuật hợp kích trong tay, chính là dùng để đối phó Bắc Ma”
Đối với việc này,Diệp Lâm Quân chỉ có thể cười nhạo một tiếng.
Kỹ thuật hợp kích vốn không có hiệu quả với Bắc Ma.
“Nhất Vũ Kiên Vương? Chúng tôi biết anh rất lợi hại, trận chiến trên núi Cửu Long đã cho Lạc Việt mặt mũif?
“Nhưng anh cũng không cần lúc này chạy tới cướp công lao của đồ đệ chúng tôi!” “Thử hỏi anh làm được cái gì? Đứng trước chiến trường đối mặt với Bắc Ma? Hay là nhận tổn thương đến chảy máu?”
“Tất cả mọi người đều tận mắt thấy đồ đệ của chúng tôi giết Bắc Ma, lúc này anh lại đến cướp công? Chẳng lẽ muốn công lao của đồ đệ chúng tôi đều là của anh thì anh mới hài lòng à?” Bốn người Đông Yêu cũng nhìn chòng chọc vào Diệp Lâm Quân.
Bọn họ đang bênh vực cho đồ đệ của mình.
“Lần giết Bắc Ma này, công lao đúng là rất lón, có thể xưng là số một trong gần trăm năm, nhưng anh không cần thiết đến đoạt!” “Huống chỉ lần này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tran-quoc/413310/chuong-2005.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.