Nam Tướng đột nhiên kêu lên: “Chúng ta chỉ cần nói bọn họ là kẻ đào tẩu? Như thế ai còn dám tin lời bọn họ?”
“Đúng! Chỉ cần nói bọn họ là kẻ đào tẩu, không có ai tin họ cả!”
“Dù sao chúng ta mới là người giết chết Bắc Ma, đâu chỉ dựa vào mấy lời vô căn cứ của họ!”
Mấy người lộ ra nụ cười gương mặt.
Ngay sau đó, bọn họ báo cáo rằng có ba mươi chín người đã đào tẩu.
Trần Hữu Đạo và Phàn Thắng Nam đã kiểm tra tất cả các thi thể.
Tất cả mọi người trong đội cảm tử đều có, nhưng ba mươi chín người này không có ở đó.
Sau đó Trần Hữu Đạo tuyên bố ba mươi chín người đó là kẻ đào tẩu, sẽ không còn ai tin lời bọn họ nói nữa.
“Sau khi bắt được kẻ đào tẩu cứ thẳng tay giết!”
Mấy người Đông Thú cũng không chịu ngồi yên, bọn họ muốn tìm ra ba mươi chín người này.
Chỉ có người chết mới có thể giữ bí mật mãi mãi.
Ba mươi tám người đi theo Diệp Lâm Quân lúc đầu cũng biết chuyện gì đang xảy ra.
Bây giờ chi cân bận họ xuất hiện chắc chắn sẽ chết.
Cho dù họ có nói ra chân tướng hay không.
Càng huống hồ, có nói ra chân tướng cũng không có ai tin.
Thấp cổ bé họng không nói, chẳng có ai nghe lời của một kẻ đào tẩu cả, Bây giò tôi chỉ có thể ấn nấp và giữ lấy mạng sống của mình…
Thế là, sự việc Bắc Ma bị tiêu điệt ở căn cứ Thiên Sơn được truyền ra ngoài.
Lạc Việt lại xôn xao.
Toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tran-quoc/413302/chuong-1997.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.