“Hạo Quân, chúng em tin anh nhưng mà chúng em không muốn tham gia. Chúng ta còn có chuyện khác!”
“Đúng vậy, là do chúng ta không muốn tham gia, mau đi thôi.”
Mấy người Lý Từ Nhiệm vì muốn giữ mặt mũi cho Diệp Lâm Quân nên chủ động ôm hết cả.
Người khác chê cười cũng sẽ chê cười bọn họ.
Bọn họ muốn bảo vệ Diệp Lâm Quân.
Người thật lòng yêu bạn sẽ nguyện ý vì bạn gánh chịu hết cả.
“Ha ha ha, thật sự là cười chết mất, hay cho câu không muốn tham gia? Các người có tư cách gì mà tham gia?”
“Xấu hổ không? Chỉ toàn nói mấy lời khoác lác!”
“Lấy được thư mời ra, có thể tham gia lễ thì chúng tôi sẽ dập đầu với các người!”
“Đừng nói quen với chúng tôi, chúng tôi không gánh nổi các người.”
Lý Từ Nhiệm cúi đầu, nhanh chóng kéo Diệp Lâm Quân đi.
“Được, nếu mọi người không tham gia, anh cũng không tham gia..
Diệp Lâm Quân quay đầu liếc đám người một chút: “Các người cũng đừng tham gia! Lễ thống nhất bỏ luôn đi!”
Diệp Lâm Quân có chút tức giận, gọi một cuộc điện thoại: “Nói cho bọn họ, hủy bỏ lễ thống nhất!”
Nhìn thấy cảnh tượng này, Lý Hồng Thắng cười đến nghiêng trái nghiêng phải.
“Một cuộc điện thoại của mày mà đòi hủy bỏ lễ thống nhất của tứ đại môn phiệt á?”
Không chỉ bọn họ, hơn trăm người ở đây cũng ôm bụng cười.
Họ nhìn cả nhà Diệp Lâm Quân giống như nhìn một đám ngốc.
Đây là lễ thống nhất của tứ đại môn phiệt đấy.
Tôi cao bậc nhất của Lạc Việt.
Đừng bảo chỉ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tran-quoc/413246/chuong-1942.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.