Bây giò cơ thể của anh đã khôi phục rồi.
Hắn là có tư cách? “Xin lỗi, bây giờ tôi không còn là chiến thần Côn Luân nữal” Diệp Lâm Quân nói.
Sắc mặt Lý Từ Nhiệm bỗng chốc trở nên ảm đạm.
Những người khác đột nhiên cười vang.
“Thì ra không có tư cách! Vừa rồi còn muốn đưa người đi? Chuyện này là không thể nào!” Mọi người lập tức nói.
“Có điều tôi mạnh hơn chiến thần Côn Luân!” Diệp Lâm Quân bổ sung một câu.
“Ha ha ha…
“Diệp Lâm Quân, cậu nằm mo à? Lân trước cậu không bị tổn thương thì cũng không phải là đối thủ của Trần Hữu Đạo.
Bây giờ bị thương mới khỏi thì đã thành người ta không phải đối thủ của cậu rồi? Lừa ai đấy?”
Mọi người liên chất vấn.
Bà cụ thì tức giận, nhìn chằm chằm Diệp Lâm Quân hỏi: “Ngoại trừ cái này, cậu còn có thành tựu khác không?
“Có thì có nhưng không thể nói: Chuyện Nhất Vũ Kiên Vương thuộc về cơ mật tối cao.
Sao anh có thể tùy tiện nói với người khác.
“Vậy chính là không có?” Trong mắt bà cụ hiện lên một tia lạnh.
“Coi như là vậy đi” “Vậy cậu có tư cách gì mà đón vợ con cậu? Cậu tưởng chúng tôi là đồ ngốc à?
Quy củ thành lập thế nào chứ?” Bà cụ nổi giận, gào thét về phía Diệp Lâm Quân.
Diệp Lâm Quân cười, nhìn đám người Hoàng Đế Tây Đường và Hoàng An Nhiên: “Tôi có tư cách không phải hỏi bọn họ!” Đám người lập tức nhìn vê phía Hoàng Để Tây Đường.
Đang đợi câu trả lời của ông ta.
Trái cổ của Hoàng Đế Tây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tran-quoc/413225/chuong-1921.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.