Bọn họ giống như bầy chó không ngừng nịnh nọt Hoàng An Nhiên. Thậm chí còn thừa nhận bản thân là chó!
Giống như Hoàng Mạnh Hùng bọn họ ngay cả tư cách nịnh bợ cũng không có.
Thừa biết Hoàng Mạnh Hùng cũng là bò ra đất như thế mà đi nịnh bợ Dửơng Hạo Quân. Ông ta phân công hết tất cả nhiệm vụ mà Diệp Lâm Quân đã sắp xếp.
Ông ta bước ra ngoài, hít một hơi thật sâu.
Lão thái thái dẫn theo một đám người vội vàng nghênh tiếp.
Vừa bưng trà rót nước, vừa quạt mát, còn có cả đấm bóp chân.
Lý Hồng Thắng thậm chí còn nằm trên mặt đất để đánh giày cho Hoàng Mạnh Hùng.
“Ông Đường, giày của ông bẩn rồi, để tôi lau chol”
Đối mặt với những thứ này, Hoàng Mạnh Hùng tỏ ra thờ ơ.
Lão thái thái hỏi: “Anh cả rốt cuộc là có nhiệm vụ gì? Sao ngay cả tôi cũng giấu diếm?”
Hoàng Mạnh Hùng vừa muốn nói, nhưng lại nghĩ đến thứ gì đó, lập tức giật đầu: “Đúng, chuyện này cũng phải giữ bí mật với em!”
“Nhưng em cứ yên tâm! Sau khi làm xong chuyện này, địa vị của môn phiệt Tây Đường chúng ta ở Lạc Việt sẽ tăng thêm một cấp! Còn được cả Lạc Việt công nhận!”
“XU Hoàng Mạnh Hùng nói xong, bà cụ cũng rất cao hứng.
“Chuyện tốt! Thật sự là chuyện tốt!”
Những thành viên khác trong hai nhà Lý — Trịnh nghe xong càng cảm thấy hứng thú, giống như nước triều dâng trào.
Địa vị của môn phiệt Tây Đường càng cao, tương lai của bọn họ sẽ càng xán lạn.
Lý Hồng Thắng đánh giày, Trương Phúc Long,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tran-quoc/413179/chuong-1872.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.