Chương trước
Chương sau
Còn lại hai người Độc Diêm La và Ám Khí Kỳ Tài đều hết hồn.
“Nhanh rút lui thôi, chúng ta không phải đối thủ của nói Độc Diêm La cầm chiếc vali chạy trước.
“Vút vút vút… Hoàng Ngọc Long ném ra một nắm ám khí, muốn ngăn cản Diệp Lâm Quân.
“Rầm rầm rầm..: Uy lực của ám khí rất lớn, rơi xuống đất là nổ tung, biến khu vực trước mắt thành một biển lửa.
Nhưng hai người lại không thấy Diệp Lâm Quân. Đến khi trông thấy.anh lần nữa, anh đã đứng ngay trước mặt bọn họ rồi.
“Chỉ dựa vào tốc độ ám khí của ông thì không thể làm tôi bị thương được”
“Oành!’ Diệp Lâm Quân đánh một phát vào.
người Hoàng Ngọc Long, lão ta lập tức bay ra ngoài.
Mặc dù Độc Diêm La chạy nhanh, nhưng Diệp Lâm Quân lại càng nhanh hơn.
“Ầmf’ Anh đạp một phát đá bay lão ta ra ngoài.
Độc Diêm La am hiểu cách dùng độc, nhưng võ công lại bình thường.
Một cú đá này của Diệp Lâm Quân đã khiến lão mất hết tất cả năng lực, không thể nhúc nhích dù chỉ là một chút.
Vali mật mã trong tay chưa kịp phá hủy đã bị Diệp Lâm Quân lấy được.
“Mặc dù mi lấy được vali mật mã, nhưng ta đã thoa độc khắp bề mặt của nó rồi, mi nhất định phải chết!” Độc Diêm La cười lạnh, nói.
Diệp Lâm Quân cười cười: “Vậy sao?”
Anh giơ tay lên. Hóa ra trên tay đã được đeo một đôi găng tay tàng hình, thì ra anh đã có chuẩn bị từ trước.
Chưa kể đến chuẩn bị, từ sau lễ rửa tội bằng thuốc độc ở Điện Thái Hòa, anh gần như miễn nhiễm với toàn bộ các loại độc tố.
Độc Diêm La sợ ngây người. Nhóm lên truyện trên app truyệnhola nhiều hơn web nhé!
Ám Khí Kỳ Tài cũng sợ ngây người.
Đám Bạo Long cũng trợn tròn mắt lên.
“Tứ Đại Ma Đầu mà Vệ binh Viêm Long không thể bắt nổi lại bị Diệp Lâm Quân nhẹ nhàng đánh bại ở đây?’ “Rốt cuộc thì Diệp Lâm Quân mạnh đến mức nào?”
“Không phải trúng độc bị thương sao? Làm thế nào mà lại còn mạnh hơn cả trước chứ?”
“Đây là bị thương hay là tăng cường vậy hả?”
Diệp Lâm Quân tóm gọn Độc Diêm La và Ám Khí Kỳ Tài lại cùng một chỗ.
“Nói đi, ai đứng sau lưng các người? Nói ra tôi có thể tha cho các người một mạng!” Diệp Lâm Quân hỏi.
“Muốn moi bí mật từ trên người bọn ta á?
Đừng có mơ! Cuối cùng thì Lạc Việt cũng sẽ bị tiêu diệt, các người đều sẽ chết hết thôi!” Độc Diêm La và Hoàng Ngọc Long cười dữ tợn.
Bọn họ cắn nát thuốc độc được giấu trong khoang miệng, ngay lập tức, cả hai đã nôn ra máu, mắt trợn ngược, lồi ra bên ngoài…
Chết rồi!
Hai người bọn họ vì bảo vệ bí mật mà đều lựa chọn tự sát.
“Mẹ nó!” Diệp Lâm Quân hung hăng đấm một cái xuống mặt đất, cái loại ám khí chứa độc này là khó phòng bị nhất, nếu bọn họ đã có suy nghĩ muốn chết thì không còn cách nào khác cả.
Lúc này, Diệp Lâm Quân đi đến trước mặt đám Bạo Long.
Trên mặt mọi người vẫn là cái vẻ không thể tin được.
Quá chấn động!
Anh ta quá mạnh!
Bạo Long nhìn Diệp Lâm Quân, nói: “Tôi thừa nhận lúc trước là chúng tôi sai, không nên đối xử với anh như thế. Nhưng anh không thể ra tay sớm hơn một tí à? Tại sao sau khi chúng tôi bị thương anh mới ra tay chứ?”
Cả đám khó hiểu nhìn Diệp Lâm Quân.
“Tại sao lại ra tay muộn như vậy?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.