“Mày nhất định phải tới, đừng để bọn tao khinh thường mày!”
Diệp Nhật Long và Nguyễn Mỹ Lệ lại rời đi một cách kiêu ngạo.
Sau đó không lâu, Tây Thiên Vương đi tới, rồi nói mọi chuyện cho Diệp Lâm Quân.
“Được, tối nay đi!”
Lúc gần tám giờ tối.
Lý Từ Nhiệm nhận được tin tức, nhà họ Diệp chỉ mặt gọi tên muốn Diệp Lâm Quân mang Lê Quân tới.
Vì vậy, cô vội vã tới ngăn cản, nhưng chung quy vẫn chậm một bước.
Lý Từ Nhiệm vội gọi điện thoại cho ông cụ Lâm.
“Ông Lâm, cầu xin ông cứu con của tôi một lần, nhà họ Diệp sẽ xuống tay với nó mất, xin ông đấy, cầu xin ông cứu con và chồng tôi!”
“Hả? Gái gì với cái gì cơ?”
Đầu bên kia điện thoại, ông cụ Lâm lập tức bị bối rối.
Còn có người đám đối phó với bọn họ à?
Muốn chết sao?
Đây không phải là tự tìm đến cái chết sao!
Ông cụ vừa định nói gì đó, thì bên tai đã truyền đến giọng nói của Diệp Trung Thiên: “Chiến thần Quân tới! Mọi người mau lên!”
Nghe đến đó, ông cụ chỉ có thể đồng ý với Lý Từ Nhiệm một cách mơ hồ: “Được, được…”
Nhà họ Diệp ở Kinh Thành sẽ không vì Diệp Lâm Quân mà khom lưng đi làm điều này.
Vì vậy họ chỉ có thể sắp xếp bọn họ tới.
Rất nhanh sau đó, Bắc Thiên Vương đẩy Diệp Lâm Quân đi vào.
Lê Quân được Diệp Lâm Quân ôm vào trong ngực.
“Diệp Lâm Quân, anh lại dám đến thật à?”
Người nhà họ Diệp vừa thấy Diệp Lâm Quân, thì về cơ bản mọi người đều rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tran-quoc/413046/chuong-1739.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.