“Cậu Quân Lâm thật sự là quá tuyệt vời!
Chúng tôi không thể nào ngờ rằng cậu lại đạt được thành tích tuyệt vời đến như thế! Phận làm nô bộc, tôi cũng cảm thấy yên tâm!” Ông Vân đột nhiên thay đổi giọng điệu.
“Đúng vậy, cậu chủ Lâm Lâm có được thành tựu khủng khiếp như thế, phận làm nô bộc như chúng tôi thực sự rất vui mừng! Thật nóng lòng muốn đem điều này nói cho cậu chủ Minh Thiên và gia chủ Diệp Cuồng Lan!” Những bọn người khác cũng vội vàng nói.
Diệp Quân Lâm cười sảng khoái và nói: “Ồ?
Các anh nói vậy là có ý gì?” Anh thực sự không hiểu được những người này thực sự là đang muốn cái gì.
Ông Vân lập tức giải thích: “Cậu Quân Lâm à, hãy nghe tôi giải thích, trước đây nhà họ Diệp nhằm vào cậu là bởi vì nghĩ cậu không hiểu chuyện, chỉ là coi cậu là người bình thường không ra gì. Vì thế đương nhiên cả gia tộc sẽ coi thường cậu: “Nhưng thật sự không thể ngờ tới, cậu Quân Lâm lại đem đến cho chúng tôi một bất ngờ lớn đến như vậy! Năng lực hiện tại của cậu, cho dù nhà họ Diệp có bao nhiêu con cháu đi chăng nữa cũng không thể sánh được với cậu!”
“Chỉ cần tôi đem tin tức này nói cho cậu chủ Minh Thiện và gia chủ.Diệp Cuồng Lan biết, bọn họ nhất định sẽ dùng những nghỉ thức trịnh trọng, tối cao nhất để đón cậu trở lại nhà họ Diệp ngay lập tức!”
“Đưa tôi về nhà họ Diệp? Bọn họ xứng sao?
Một cái nhà họ Diệp nhỏ bé mà cũng có tư cách à?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tran-quoc/412537/chuong-1230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.