“Chuyện này lỗi sai không ở chỗ mẹ tôi mà ở chỗ các người!!!”
Diệp Quân Lâm lạnh lùng nói.
Theo đuổi hạnh phúc chính mình thì làm sao?
Cuối cùng bị mắng là tiện nhân? Đứa trẻ bị chửi là con hoang?
Trong lòng Diệp Quân Lâm có chút xúc động. . ngôn tình sủng
Thì ra nhiều năm như vậy mẹ anh không tìm anh là có nguyên nhân.
Cả đời này của bà ấy sống rất khổ cực, không hề tốt hơn anh là bao.
“Mẹ đẻ tôi còn sống không?”
Vốn dĩ Diệp Quân Lâm cũng không có ý tìm kiếm bố mẹ ruột. Bọn họ không tìm anh, anh cũng xem như bọn họ không tôn tại. Hai bên đều là người xa lạ. Có điêu bây giò khi nghe được câu chuyện bi thảm của mẹ anh, Diệp Quân Lâm vô cùng xúc động. Thì ra bọn họ vứt bỏ anh là có nguyên nhân. Cho nên Diệp Quân Lâm muốn biết một chút tin tức về họ. “Ừ, còn sống!”
Chí Đông Phương nhanh chóng nói tiếp: “Nhưng sống còn không bằng chất…”
Mẹ đẻ đang sống trong trạng thái không bằng chết. Ánh mắt Diệp Quân Lâm trở nên lạnh lẽo.
Anh đã trả qua những thảm khốc, nhưng anh đã vượt qua. Nhưng mẹ ruột anh thì không nhất định. Có lẽ bà vẫn đang phải chịu đau khổ. Nhất là khi nghe những gì Chí Đông Phương nói, trái tìm của Diệp Quân Lâm đột nhiên đập loạn xạ. “Sống không bằng chết là có ý gì?
Diệp Quân Lâm hỏi. “Tất cả chúng tôi đêu nghĩ rằng bố của cậu chỉ là người bình thường, là mẹ cậu vì muốn trả thù chúng tôi, nên tùy tìm một người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tran-quoc/412392/chuong-1085.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.