Lý Từ Nhiệm sửng sốt, sau đó vẻ mặt lập tức trở nên kiên định.
Qủa nhiên cô đoán không sai.
Từ trước đến nay, Diệp Quân Lâm vẫn luôn dùng thân phận là cháu trai của nhà Chí để làm việc.
Và lần này cũng không ngoại lệ!
“Thảo nào Diệp Quân Lâm lại chủ động muốn đi đòi nợ”
Phùng Ngọc Hân chợt hiểu ra.
Đúng lúc này, Diệp Quân Lâm quay về.
“Đòa Từ Nhiệm đã đòi được khoản nợ rồi!”
Lúc Diệp Quân Lâm đưa tấm chỉ phiếu cho Lý Từ Nhiệm, cô và Phùng Ngọc Hân đều đơ mặt ra, không có phản ứng gì cả.
“Hử?” Điều này khiến Diệp Quân Lâm có chút ngạc nhiên.
Mình đã đòi được khoản nợ bày nghìn tỷ về.
Giải quyết được một vấn đề lớn khiến Lý Từ Nhiệm đau đầu.
Vậy mà cô ây lại không có chút phản ứng nào cả.
Điều này không bình thường chút nào! Lý Từ Nhiệm không đáp lại, có thể là không biết chuyện này.
Nhưng Phùng Ngọc Hân cũng không phản ứng lại, không thể nào.
“Khoản nợ anh đã lấy về rồi.
Diệp Quân Lâm nhắc lại một lần nữa”
“Ừ, biết rồi.” Phùng Ngọc Hân vân giữ gương mặt bình tĩnh trả lời.
“Không phải chứ, hình như em có chút gì đấy không bình thường.” Diệp Quân Lâm ngạc nhiên.
“ð Ô Ô, chẳng lẽ em còn phải khen anh mấy câu sao? Thật là giỏi! Bọn em không thể làm chuyện này vậy mà anh có thể làm được! Sau này có khoản nợ nào muốn đòi đều giao hết cho anh”
Phùng Ngọc Hân khen ngợi.
Nhưng Diệp Quân Lâm cảm thấy rõ ràng là rất kỳ lạ.
“Thôi được rồi, chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tran-quoc/412304/chuong-997.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.